Cố Đại Phượng, Cố Tiểu Khê và sáng sớm ở cửa thành chờ, thấy bọn họ, liền lộc cộc chạy tới.
"Vân Đông, Thanh Viễn, các con về !"
Mọi cảm xúc dâng trào. Cố Vân Đông từ xe xuống, Trì Trì cũng nhảy xuống, đó nghiêng đầu những đang tới.
Nó quen bọn họ, tuy rằng cha nhắc tới.
Ngược là Khiếu Khiếu, buông tay Thường Nha Nha , chạy như bay đến: "Trì Trì !"
Sau đó liền ôm chầm lấy nó. Trì Trì mở to hai mắt, còn "tự nhiên" hơn cả nó ?
"Trì Trì , nhớ ? Ta là Khiếu Khiếu ca ca đây, chúng vẫn luôn thư mà."
Nhắc tới thư, Trì Trì lập tức liền nghĩ : “Hóa là Khiếu Khiếu ca ca.”
Ngay đó, nó lộ vẻ mặt vô cùng sùng bái bé: “Huynh lợi hại thật. Mẹ , chúng gặp mặt, còn đến hai tuổi, nhiều năm như trôi qua, thế mà nhận .”
Khiếu Khiếu gãi gãi đầu: “Không , là cha với , trong đoàn xe đứa trẻ trạc tuổi , lớn lên đặc biệt , thì chính là Trì Trì .”
Cố Tiểu Khê theo , mặt mày đen thui: “Ta như . Ta là Trì Trì tiểu cháu trai.”
Thật là, lúc hai tuổi gọi là còn tạm chấp nhận, bây giờ đều 6 tuổi (tính cả tuổi mụ), còn gọi là .
Trước lúc gọi Cố Như Ý, chẳng gọi "tiểu chất nữ" vui vẻ, thuần thục ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3547-o-noi-nao.html.]
Sao đến Trì Trì biến thành ?
Trì Trì căn bản thèm để ý Cố Tiểu Khê sửa , nó vô cùng trịnh trọng dùng bàn tay nhỏ mập mạp vỗ vỗ đùi —— Cố Tiểu Khê cao quá, vai vỗ tới, đành vỗ đùi.
"Thật mắt . Ta đúng là nhất trong đoàn xe, miêu tả vô cùng chuẩn xác."
Chỉ riêng điểm , vị tiểu thúc công để ấn tượng " điều, chuyện" trong lòng nó.
Cố Tiểu Khê hắc hắc, xổm xuống một tay bế bổng nó lên: “Ta con thích xem thoại bản ?”
Bàn về thoại bản , cái Trì Trì hứng thú liền cao, lập tức khoa chân múa tay, phát biểu một tràng những kiến giải độc đáo của về mấy cuốn thoại bản.
Cố Tiểu Khê, tác giả chính hiệu, thiếu chút nữa nó cho cứng họng.
Chính lúc cũng nghĩ nhiều như , ngờ Trì Trì nhiều nội hàm sâu sắc đến thế. Hắn bắt đầu hoài nghi mục đích ban đầu lúc thoại bản.
Khiếu Khiếu nhảy tưng tưng, vui níu quần áo cha : “Thả Trì Trì xuống, chơi với . Cha, cha đừng tranh với con.”
Cố Đại Phượng tới liền vỗ Cố Tiểu Khê một cái: “Làm trưởng bối kiểu gì thế? Vừa gặp mặt lôi mấy cuốn truyện vớ vẩn của ngươi , gì về nhà hẵng .”
Sau đó bà tủm tỉm đón Trì Trì qua, trực tiếp đến mặt Thiệu Thanh Viễn và : “Đi, về nhà. Chúng đặt chỗ ở Cẩm Tú tửu lầu, ăn cơm , đón gió tẩy trần cho các con, xong về nhà nghỉ ngơi cho khỏe.”
Chuyện Thiệu Thanh Viễn phong Hầu truyền về Tuyên Hòa phủ. Cố Đại Phượng hỏi: “Các con trở về, tính toán ở nơi nào? Thanh Viễn , Hầu phủ của con cũng ban thưởng , trong phủ còn mấy hạ nhân, mấy ngày nay vẫn luôn quét tước. Ta vốn định xem, nhưng ngại, mấy hạ nhân ban thưởng kèm theo ai nấy trông cũng đều quy củ, dám . Bất quá , Hầu phủ đó còn lớn hơn cả Quận chúa phủ của Vân Đông. Sau các con ở Hầu phủ, là Quận chúa phủ?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ