Đại thái giám cung kính đồng ý, mở thánh chỉ sớm xong trong tay .
Các đại thần sững sờ, chuẩn y từ quan, còn tuyên chỉ?
Trong lúc còn đang nghi hoặc, bên đại thái giám bắt đầu tuyên thánh chỉ: “Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chế : Huyện lệnh Tĩnh Bình huyện Thiệu Thanh Viễn liêm khiết công tâm, dốc hết sức lực, trong thời gian tại chức... vì bá tánh mưu phúc lợi... nghiên cứu chế tạo phân hóa học nâng cao sản lượng lương thực... Đặc phong Vĩnh An Hầu. Khâm thử.”
Vĩnh An Hầu??
Mọi kinh ngạc, cái, cái ... trực tiếp phong Hầu??
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Thiệu Thanh Viễn vẫn khá bình tĩnh, chuyện ở ngoài cung, Tần Văn Tranh với .
Cho nên sớm chuẩn tâm lý. Việc từ quan chọc Hoàng thượng tức giận, nếu bây giờ còn từ chối tước vị, e là Hoàng thượng khi tức giận đến mức ăn tươi nuốt sống .
Bởi cự tuyệt, lập tức liền lãnh chỉ tạ ơn.
Không ngờ còn kịp động tác, trong triều thần bước phản đối:
"Hoàng thượng, thần dị nghị."
Hoàng thượng lười biếng về phía vị ngự sử lên tiếng: “Ngươi dị nghị gì?”
"Đại Tấn từ khi kiến triều tới nay, trừ phi là kế thừa, còn việc phong tước đều lập đại công. Thiệu đại nhân tuổi còn trẻ, từng tham gia khoa cử thăng đến tam phẩm đại thần, là Hoàng thượng phá lệ khai ân. Hiện giờ nếu phong tước, e là sẽ khiến đời dị nghị.”
Dù Thiệu Thanh Viễn cũng từ quan, còn là đồng liêu, vị ngự sử cũng sợ đắc tội .
Thế nhưng, rằng, Thiệu Thanh Viễn thì , nhưng trực tiếp đắc tội với Hoàng thượng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3522-hoang-thuong-cong-khai-chong-lung.html.]
Hoàng thượng đột nhiên đập mạnh lên tay vịn long ỷ, bật dậy: “Đại công?? Thế nào mới gọi là đại công? Bình Lỗ Vương, bắt nghịch tặc, mạo hiểm tính mạng vượt chướng khí lâm lãnh thổ Lê quốc bắt giữ cô nhi của tiền tam hoàng tử, thúc đẩy bang giao hai nước, bình chiến tranh, bấy nhiêu đó đủ ?”
"Nâng cao kinh tế Tĩnh Bình huyện, cho bộ bá tánh biên cảnh cuộc sống no ấm, đủ ?"
"Nghiên cứu chế tạo phân hóa học, nâng cao sản lượng lương thực Đại Tấn. Các ngươi ăn lương thực cũng một phần công lao của , đủ ?"
"Đưa phép chủng ngừa đậu mùa, tránh cho bệnh đậu mùa hoành hành, giảm bớt tử vong do dịch bệnh, đủ ?"
"Dâng lên kính viễn vọng, kính lúp, thuật in chữ rời, khiến tướng sĩ trong quân doanh, học giả trong thiên hạ đều hưởng ân huệ thiết thực, đủ ?"
Hoàng thượng chỉ vị ngự sử đang mồ hôi lạnh ứa : “Những điều đó ngươi ? Ngươi cống hiến ? Chỉ suông, tóm ai là công kích đó. Sao hả, chỉ trải qua chiến tranh, ở tiền tuyến lập công tắm m.á.u mới tính là công lao? Đại Tấn đ.á.n.h giặc ngươi thấy thoải mái ?!”
Vị ngự sử mắng đến sắc mặt trắng bệch, "thịch" một tiếng quỳ xuống: "Hoàng thượng thứ tội."
Các đại thần khác cũng sôi nổi quỳ mặt đất xin Hoàng thượng bớt giận.
Hoàng thượng lạnh, ánh mắt lạnh lùng quét qua các đại thần bên : “Đừng tưởng trẫm mấy cái tâm tư nhỏ mọn của các ngươi. Thiệu Thanh Viễn tuổi trẻ tài cao, lập bao công trạng, giúp trẫm bao nhiêu việc? Các ngươi, những kẻ chỉ kéo chân , còn hổ mặt ngăn cản? Sao nào, từ quan đối đầu với các ngươi, chỉ một Hầu gia nhàn tản, các ngươi cũng ý kiến lớn đến ?”
"Thần chờ dám."
Hoàng thượng: “Tốt nhất là dám. Trẫm rõ ở đây, Thiệu Thanh Viễn dù quan trong triều, vẫn là Hầu gia, phu nhân của cũng là đường đường Quận chúa. Phía trẫm chống lưng, để xem các ngươi ai dám coi thường!”
Mọi tim gan run rẩy, ngờ Hoàng thượng coi trọng đến .
Thiệu Thanh Viễn , rốt cuộc tài đức gì chứ?
Hoàng thượng cuối cùng mới về phía Thiệu Thanh Viễn: “Còn tạ ơn?”