Cố Vân Đông lắc đầu, đem nơi giao cho Đồng Thủy Đào và Thích ma ma, liền xoay trở về sảnh ngoài.
Thiệu Thanh Viễn ở đó cùng Cố Vân Thư về những đổi trong mấy năm nay, thuận tiện hỏi thăm tình hình du lịch một năm qua của Vân Thư.
Dựa theo kế hoạch ban đầu của Vân Thư, năm đó chín tuổi thi đậu tú tài, Quốc Tử Giám, dự tính ba năm sẽ tham gia thi Hương.
Chỉ là trở thành tử của Thẩm Nguyên, mà Thẩm Nguyên luôn luôn chú trọng sự vững chắc. Đặc biệt là Vân Thư tuổi còn nhỏ, cho dù thi đậu cử nhân, tham gia thi Hội, qua thi Đình, thì cũng sẽ triều quan.
Tuổi nhỏ như , tiến quan trường cũng thích hợp. Dù Vân Thư thông minh đến , đối mặt với những "cáo già" chốn quan trường, tóm thủ đoạn đủ, sẽ dễ thiệt thòi. Lỡ như xem như cái bia ngắm mà bẻ gãy, chỉ sợ tâm tính cũng sẽ ảnh hưởng.
Cho nên kỳ thi Hương năm , Vân Thư tham gia. Kỳ thực chỉ Thẩm Nguyên chờ thêm ba năm, mà chính Vân Thư cũng suy nghĩ như .
Hắn cũng thêm kiến thức, nhân lúc còn triều quan, đây đó xem xét, lẽ cũng chỉ mấy năm nay là còn tự do.
Hắn từ năm ngoái bắt đầu xuất phát từ kinh thành, dự tính đến sang năm mới thể trở về, đến lúc đó sách một năm, là thể tham gia thi Hương.
"Nói như , ngươi ở huyện Tĩnh Bình cũng ở mấy ngày, sắp ?"
Vân Thư , "Mọi đều ở đây, ít nhất cũng ở nửa tháng đến một tháng chứ. Không chỉ huyện Tĩnh Bình, các thành trấn phụ cận, còn đến trấn nhỏ ở biên cảnh xem . Ta bên đó sẽ phồn hoa. Chờ dạo hết Lạc Châu phủ hẵng ."
Cha là tri phủ Lạc Châu phủ, tỷ phu là huyện lệnh Tĩnh Bình huyện, đây cũng coi như là địa bàn nhà .
Nghĩ đến cha , Vân Thư nhịn nhớ tới một chuyện, "Cho dù ở đây nửa năm, cũng . Ta cha , Hoàng thượng hạ chỉ, bảo các ngươi chuẩn về kinh?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3497-gia-dinh-co-van-dong-phai-ve-kinh.html.]
" , qua hai tháng nữa là về kinh ." Cố Vân Đông vẫn chút luyến tiếc huyện Tĩnh Bình , dù cũng ở ba bốn năm, còn dài hơn cả thời gian ở thôn Vĩnh Phúc.
Huyện Tĩnh Bình từ lúc nghèo khó đến mức huyện nha cũng rách nát, cho tới bây giờ phố xá phồn hoa, bá tánh an cư lạc nghiệp, thể là bọn họ chứng kiến từng chút một.
Hơn nữa nơi cách với Lê quốc gần, tuy bọn họ thể tùy tiện qua đó, Tống Nham cũng thể cung đến đây, nhưng rốt cuộc tin tức gì cũng thể đầu tiên.
Đại sứ quán cũng thành lập chính thức một năm , Tô Dực quả nhiên xin đóng quân ở Lê quốc, nửa năm liền mang theo vợ và một đôi nhi nữ bước lên con đường đến dị quốc tha hương.
Kỳ thực một năm , Hoàng thượng cũng triệu bọn họ về kinh.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Là Thiệu Thanh Viễn cảm thấy còn đủ, huyện Tĩnh Bình còn nhiều nơi xây dựng xong, liền kéo thêm một năm. Hiện giờ hoàng đế hạ một đạo thánh chỉ nữa, bọn họ cũng nên lên đường.
Khoảng thời gian , Cố Vân Đông cũng vẫn luôn xử lý các vấn đề tiếp theo của xưởng và cửa hàng.
"Vậy ngươi rời Lạc Châu phủ thì ? Tính toán ?" Cố Vân Đông hỏi.
Vân Thư, "Ta tính toán tiếp tục nam hạ đến Linh Châu phủ, đến lúc đó sẽ đến Bạch gia bái phỏng, cũng là thăm Bạch lão gia tử."
Thiệu Thanh Viễn ở một bên gật đầu, "Chúng về cũng đến Linh Châu phủ một chuyến."
Vân Thư kinh ngạc, "Các ngươi trở về kinh thành, chắc còn tự do như . Tỷ phu, với công lao của hai , Hoàng thượng khẳng định sẽ ủy thác trọng trách, đến lúc đó càng thể phân , ngươi..."
Hắn một nửa, đột nhiên sững sờ, thấy biểu tình của tỷ tỷ và tỷ phu mặt chút cổ quái.