Khi Cố Vân Đông tin , liền... vô cùng mờ mịt.
Một lúc lâu mới thốt một câu, "Không ngờ Lê Hoàng cũng... vẫn còn tính trẻ con."
Bên cạnh, Thiệu Thanh Viễn cũng bật , "Nói chừng trò chơi ghép hình còn thịnh hành khắp Lê quốc chứ."
Dù cũng là trò chơi cha con mà hoàng đế và hoàng tử đều chơi qua, khẳng định sẽ thị trường.
Những ngày tiếp theo, Tống Nham đem tất cả trò chơi ghép hình của , bức họa của và Trì Trì, bức phong cảnh tùy ý, còn bộ dáng lúc , lúc ăn của , gần như mang cho Lê Hoàng chơi hết một lượt.
Lê Hoàng, "..." Hắn thể hứng thú với chuyện khác ?
bộ dáng ngày càng cởi mở, càng lúc càng thoải mái mặt của bé, cuối cùng cũng thêm gì.
Thôi , cứ tạm thời để nó chút chuyện vui vẻ , chờ về Lê quốc, nó sẽ tự do như , mấy thứ e là đều cất kho phủ bụi.
Bên tình cảm cha con ngày càng thiết, bên Trì Trì hai ngày liên tiếp chơi trò chơi đều tìm thấy Tống Nham ca ca của liền chịu nữa.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cố Vân Đông hai đứa trẻ hiện giờ vô cùng, sợ Tống Nham Trì Trì sẽ khổ sở.
Cho nên nàng vẫn với nhóc con tin tức Tống Nham sẽ theo cha về nhà.
Trì Trì xong như sét đ.á.n.h ngang tai, cả đều .
Sau đó, nhóc con liền như lâm đại địch, bắt đầu đề phòng Lê Hoàng.
Từ ngày đó, Tống Nham đến , nhóc con liền theo đến đó, khuôn mặt nhỏ nhắn rõ ràng là má phúng phính, cứ cố gắng nghiêm mặt, vẻ hung dữ.
Khóe miệng Lê Hoàng giật giật hai cái, nếu nể mặt A Nham quan tâm nó, sớm ném nó ngoài .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3455-tong-thuy-quan-tim-den.html.]
Bất quá chơi ghép hình với Tống Nham hai ngày cũng vặn chán , để nhóc con theo cũng .
Chỉ là hai đứa nhỏ chuyện hiểu, như thiên thư , cũng chúng nó giao lưu kiểu gì.
Cố Vân Đông ngăn cản, hai đứa trẻ cũng chỉ mấy ngày để ở bên , đó Tống Nham về Lê quốc, gặp cũng là năm nào tháng nào.
Thấy bên Lê Hoàng tạm thời bình an vô sự, Cố Vân Đông cuối cùng cũng rút chút thời gian để đến xưởng Cố gia xem thử.
Từ khi trở huyện Tĩnh Bình, nàng cũng mấy khi khỏi cửa, chuyện thì nhiều mà bên ngoài nguy hiểm, nàng rảnh tay lo liệu.
Bây giờ rốt cuộc cũng thể qua đó xem , ở phủ Khánh An gặp đám tiểu nhị , vặn cho trong xưởng tình hình gần đây của họ.
Chẳng qua Cố Vân Đông còn khỏi cổng huyện nha, liền thấy một chiếc xe ngựa vội vàng dừng ở cửa.
Ngay đó một nha từ bên trong bước , Cố Vân Đông thấy nàng thì sững sờ một chút, "Tiểu Quỳ? Sao ngươi tới đây?"
"Phu nhân." Tiểu Quỳ vội vàng hành lễ, đó xoay đỡ một khác từ trong xe ngựa .
Cố Vân Đông thấy vội vàng tiến lên, "Thụy Quân? Ngươi bụng lớn thế còn chạy tới đây gì? Có chuyện gì cứ cho truyền lời là ?"
Bụng của Tống Thụy Quân to đến mức khá vất vả, nhưng xem tinh thần cũng tệ.
Nàng đỡ xuống xe, khẽ lắc đầu, "Ta , đại phu vấn đề gì mới xuất phát. Hơn nữa xe ngựa lót đệm dày, cũng chậm, xóc nảy lắm, cũng thấy khó chịu."
Dù nàng , Cố Vân Đông vẫn để đỡ nàng cửa, gọi Thiệu Toàn đến bắt mạch, xác định vấn đề gì mới yên tâm.
Cố Vân Đông dẫn nàng vòng hậu viện , cho dâng mới hỏi, "Ngươi vội vã đến đây, là chuyện gì ?"