Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian - Chương 3438: Là con trai của muội muội ta!

Cập nhật lúc: 2025-11-03 08:07:50
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Dực vài câu thôi, tiếp tục ngó đầu ngoài.

 

May mà nhanh thấy mấy bóng tới. Tô Dực vui mừng, vội vàng đón lên mấy bước.

 

Vừa đối diện với Tống Nham đang Thiệu Thanh Viễn bế trong lòng, ông sững .

 

Thiệu Thanh Viễn gật đầu với ông : "Tô đại nhân, trong chuyện."

 

Tô Dực đành nén lời , vội vàng theo .

 

Chờ đều xuống, ông một nữa về phía Tống Nham, vội vã : "Ta thể hỏi một chút, đứa bé tên là gì? Là ? Mẹ của nó là ai?"

 

Theo Tô Dực , vợ chồng Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông chỉ một đứa con trai hơn hai tuổi, hẳn là tiểu gia hỏa khỏe mạnh đang Cố Vân Đông bế.

 

Tuy Tống Nham cũng Thiệu Thanh Viễn bế, trông quan hệ , nhưng tuyệt đối con .

 

Ông quá vội vã, Thiệu Thanh Viễn tự nhiên cũng úp mở, vốn dĩ bọn họ chính là để Tô Dực gặp Tống Nham xác nhận một chút.

 

Hắn đứa bé trong lòng, : "Nó tên Tống Nham, nó tên Tống Hinh."

 

"Tống Hinh?" Tô Dực sững sờ, nhíu mày, cái tên , từng qua.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Không ngờ Thiệu Thanh Viễn tiếp: "Tống Hinh, chính là Tống Thụy Thư."

 

Ủa?

 

Tô Dực khó hiểu , bỗng nhiên cứng đờ, ngẩng phắt đầu: "Ngươi Tống Thụy Thư? Tống Thụy Thư ở huyện Phùng?"

 

" , chắc hẳn ngài ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3438-la-con-trai-cua-muoi-muoi-ta.html.]

"Ta , đương nhiên ! Nàng... nàng là nha của Tô Du Nhi. Lúc Du Nhi thất lạc với nhà, bên cạnh chỉ Tống Thụy Thư!"

 

Gọi Tống Thụy Thư là , giống Tô Du Nhi như .

 

Điều đó nghĩa là, nghĩa là: "Cho nên, đứa bé , là con trai của ??"

 

" ."

 

Tô Dực mắt trợn trừng, sững sờ Tống Nham: " , giống quá, tuổi tác cũng phù hợp, chuyện trùng hợp như , nó chắc chắn là con của Du Nhi, con của !"

 

Ông đột nhiên bụm mặt lớn, đó chút xót xa.

 

"Nhiều năm như , vẫn luôn manh mối, bây giờ rốt cuộc, rốt cuộc tìm thấy." Tô gia tốn bao nhiêu công sức mà thể tìm tung tích Tô Du Nhi, bà nội ông vì tự trách mà buồn bã qua đời, đến c.h.ế.t trong lòng vẫn luôn nhung nhớ nàng. Hiện giờ cuối cùng, cuối cùng...

 

Tống Nham chút bối rối đàn ông mặt, một bên căng thẳng nắm lấy tay áo Thiệu Thanh Viễn, một bên nhỏ giọng hỏi: "Ta, cha nuôi nuôi con , ngài là... đại cữu cữu của con ?"

 

Tô Dực lau mặt, cố gắng nở một nụ hiền lành: " , là đại cữu cữu của con." Dừng một chút, ông đột nhiên sững sờ: "Cha nuôi nuôi?"

 

Cố Vân Đông chỉ chỉ : "Chúng chính là cha nuôi nuôi của nó."

 

Tô Dực hiểu , hèn gì một thanh lãnh như Thiệu Thanh Viễn bế cháu ngoại của ông.

 

Vậy... Tô Du Nhi...

 

Tô Dực chút dám hỏi, ngón tay siết chặt, mới thăm dò: "Cái , Tống Thụy Thư trở thành của Tống Nham?"

 

Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông liếc : "Việc dài, chúng gặp Tống Nham cuối năm ngoái."

 

Hắn đem chuyện hai đến thôn Phong Thu bắt Bạch Chi Ngôn kể từ đầu đến cuối: "Lúc đó Tống Nham thể gầy yếu, trọng thương, nếu chúng mang nó về, nó chỉ con đường c.h.ế.t. Hơn nữa nếu nhà ngoại nó là Đại Tấn, cũng thể giúp tìm kiếm."

 

 

Loading...