Cố Vân Đông: "..." Con mệt ?
Trì Trì mệt thì , chứ Cố Vân Đông thôi thấy mệt.
Thiệu Âm phòng đúng lúc thấy Cố Vân Đông đang vươn tay chọc chọc khuôn mặt nhỏ của Trì Trì, đắp chiếc chăn mỏng cho nó.
Bà lắc đầu bật , đè thấp giọng : "Tiểu gia hỏa dạo , cứ thích chổng m.ô.n.g ngủ như , hỏi nó mệt , nó bảo mệt chút nào, nó chỉ thích như ."
Cố Vân Đông đầu : "Nương."
Nàng đứa trẻ, nhíu mày. Nàng cũng ở đó, rằng trẻ con ngủ chổng mông, một là để cảm giác an , hai là do dày thoải mái, sấp thể giảm bớt.
Có Thiệu Thanh Viễn ở đây, dày của Trì Trì chắc chắn vấn đề gì.
Vậy là tiểu gia hỏa đang thiếu cảm giác an ?
Thiệu Âm bưng một cái khay trong tay, đến mặt nàng: "Tới, ăn chén canh tổ yến . Nghe con về, cố ý bảo phòng bếp . Con ngoài lâu như , gầy , giờ về đúng lúc bồi bổ thêm."
Cố Vân Đông cũng khách khí, vươn tay nhận lấy chén canh: "Con cảm ơn nương."
Tuy lúc đường ăn chút đỉnh, nhưng vì cách nhà xa, nàng cũng cố ý nổi lửa, chỉ ăn chút điểm tâm, bánh ngô nguội. Bây giờ uống bát canh tổ yến nóng hổi, mới cảm thấy cả khoan khoái.
"Mấy ngày nay vất vả cho nương , cha ở bên Tây Nam Đại doanh thế nào ạ?"
"Bận lắm, hai hôm nhận thư của ông , vốn định bớt thời giờ về một chuyến, nhưng nước Lê rục rịch, nên . Ngược là Tuyền Thủy và Cao Tử, y thuật tiến bộ vượt bậc, đặc biệt là về ngoại thương, thành thạo. Chỉ là gầy một chút, nhưng tinh thần thì tệ."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cố Vân Đông gật đầu: "Tinh thần là . Lần con về kinh thành, cũng gặp Lôi Kỳ và Lỗ Huyên, hai đứa nhỏ tuổi còn nhỏ, tuy thể động thủ chữa bệnh cho , nhưng lý luận y d.ư.ợ.c cơ bản học vững chắc."
Hai đang chuyện, liền thấy Thích ma ma đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3434-gao-khoc.html.]
Cố Vân Đông và Thiệu Âm đồng thời ngẩng đầu, Thích ma ma : "Ta xem canh giờ cũng sắp , tiểu thiếu gia chắc là sắp tỉnh, nên xem thử."
Ủa?
Thiệu Âm đột nhiên hồn, đúng , bà mải chuyện quên mất.
Mấy khỏi về phía giường, quả thực thấy tiểu gia hỏa lật từ lúc nào, mở to đôi mắt tròn xoe, ngơ ngác chén canh tổ yến trong tay Cố Vân Đông, cái miệng nhỏ chép chép hai cái.
Cố Vân Đông lập tức bật , đặt chén sang một bên, tiến lên ôm nó dậy.
"Con tỉnh dậy cũng lên tiếng gì hết ?"
Trì Trì theo bản năng ôm lấy cổ nàng, mơ màng chớp chớp mắt, chút chắc chắn hỏi: "Nương??"
"Là , nương về , Trì Trì vui ?"
Trì Trì chớp mắt một cái, ngay đó, 'oa' một tiếng, trời long đất lở, cả ba trong phòng đều kinh ngạc.
"Sao , ? Sao , nương về con vui ?" Thiệu Âm đau lòng vội tìm khăn lau cho nó.
Trì Trì ngửa đầu , nước mắt lã chã, đáng thương c.h.ế.t .
Ba dỗ tới dỗ lui, vất vả mới nó nín.
Tiểu gia hỏa nức nở, ôm chặt cổ Cố Vân Đông, nấc lên : "Con tưởng, tưởng nương cần con nữa."
Nói xong, đại khái là bi thương ập đến, hu hu hu òa lên.