Các tiểu nhị ngươi một lời một ngữ, ai nấy đều kích động hận thể đem hết những gì trong thời gian cho xong.
Tần Văn Tranh và Tô Dực bên cạnh hậu viện mà sắc mặt phức tạp.
Có những thứ, tận mắt thấy, tự trải qua, mới hiệu quả hơn là khác thuật khuyên giải.
Sự thật , rõ ràng đều là đạo lý mà bọn họ hiểu rõ.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Sự phồn hoa bên ngoài chẳng lẽ ai từng với đám tiểu nhị ? Chắc chắn là , nhưng điều đó đối với họ quá xa xôi, cũng thôi. Hiện giờ bọn họ tận mắt trông thấy, đặt cảnh thực tế, sự tác động mà họ chịu mới thực sự lớn lao.
Những thư sinh vì khoa cử sẽ du ngoạn kết giao, tại bá tánh thể? Có một cơ hội như , bọn họ thấy trời đất bên ngoài, sự thiếu sót của , lẽ sẽ sa sút tinh thần, nhưng càng nhiều hơn, sẽ đổi một tư tưởng cũ kỹ, càng thêm nỗ lực để theo đuổi.
Cho dù bản , cũng sẽ cho đời , để bọn họ nỗ lực phấn đấu vươn ngoài.
Tần Văn Tranh đột nhiên một tiếng: "Là tầm của chúng , quá hẹp hòi." Không hiểu, mà là thể ngờ tới sẽ hiệu quả như .
Mấy năm nay ở kinh thành đấu đá với đám cáo già xảo quyệt, ngược lá che mắt.
Tô Dực tán đồng gật đầu: "Thật ." Đáy lòng đột nhiên dấy lên một ý nghĩ đến các địa phương để rèn luyện.
"Đi thôi, để bọn họ tâm sự cho thỏa, chúng quấy rầy nữa."
Tần Văn Tranh xoay rời , Tô Dực thêm một cái, lúc mới theo.
Cố Vân Đông cảm giác như đang về phía bọn họ, ngẩng đầu , chẳng thấy gì cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3431-la-tam-nhin-cua-chung-ta-qua-hep-hoi.html.]
Nàng lắc đầu, thu hồi tầm mắt, ngay đó liền Trình Tiểu Tùng ngượng ngùng : "Lần ngoài, con về nhà một chuyến, cũng gặp cha và . Bọn họ bây giờ sống , con và Vương Thải sắp thành , bọn họ cũng vui."
Hiện giờ Trình Tiểu Tùng và Vương Thải đều đang việc ở cửa hàng Cố Ký, cũng tính toán định cư ở huyện Tĩnh Bình. Ban đầu cũng nghĩ đón cha và cùng về Tĩnh Bình, cả nhà cũng dễ bề chăm sóc lẫn . Có điều hiện tại biên ải vẫn yên , đành chờ định tính tiếp.
Cố Vân Đông cảm thấy , hai họ cũng coi như là tu thành chính quả. Sau Vương Thải cũng nhà, còn lẻ loi một nữa.
Bên Vệ Lôi cũng chuyện, nhưng đợi mở miệng, bên ngoài đột nhiên một .
Nhìn thấy đều đang ở hậu viện, đó lập tức : "Ta về đây, phá cái lều phía khách điếm nhà bọn họ . Lát nữa cái lều đó sập xuống, chắc chắn sẽ đè trúng mấy cái rương của đám đặt trong sân, một công đôi việc. Lát nữa gã chưởng quỹ và đám khách quý tha hồ mà cãi cọ."
Hắn trong: "Khát c.h.ế.t , ai rót cho chén nước với, ... , phu nhân??"
Cố Vân Đông tủm tỉm: "Cuối cùng cũng thấy ?"
Thiệu Song tim gan như nhảy ngoài, liên tục lùi về hai bước, chớp chớp mắt, xác nhận lầm.
"Phu nhân, ... ở đây?"
Cố Vân Đông 'chậc' một tiếng, đầu với Bùi quản sự và : "Được , đều mệt mỏi cả ngày , các ngươi về nghỉ ngơi , chuyện riêng với Thiệu Song."
Mọi cũng chuyện thỏa thích, sáng mai còn lên đường, lập tức liền cáo từ rời . Có mấy còn ném cho Thiệu Song ánh mắt đầy đồng cảm.
Thiệu Song lúc mới gãi gãi đầu, hì hì tiến lên: "Phu nhân."