“Con thế hả? Mẹ với con thế nào .” Hồ thị tức giận thôi, duỗi tay hung hăng véo cánh tay , oán hận : “Con tốn bao nhiêu công sức mới tìm cho con một mối hôn sự như , tốn bao nhiêu nước bọt Tưởng cô nương mới đồng ý đến xem mắt ?”
Sắc mặt Đinh Kim Thành đỏ lên: “Mẹ đừng nữa, chúng thôi.”
Hắn dậy, cơm cũng thèm ăn, định kéo Hồ thị .
Hồ thị một tay gạt : “Sao ? Nói con là đồ đầu gỗ con còn thừa nhận. Người Biển Mộ Lan c.h.ế.t hơn nửa năm , con còn…”
Đinh Kim Thành kéo nổi bà liền kéo nữa, dứt khoát bỏ .
Hắn cảm giác bên bàn Cố Vân Đông nhắc đến ba chữ Biển Mộ Lan thì như sắp xông tới đánh .
Hồ thị sững sờ: “Ai, con đấy? Đứng cho . Đinh Kim Thành con giỏi lắm, Tưởng cô nương tức giận bỏ , con còn tức c.h.ế.t ?”
“Mẹ, con , con hiện tại còn định cưới vợ.”
Đi khỏi tiệm cơm một đoạn, Đinh Kim Thành mới dám nhỏ giọng mở miệng.
lời Hồ thị càng tức giận hơn: “Con còn định cưới vợ? Con thật sự tức chết. Con hai mươi mốt tuổi , mà bây giờ ngay cả một đứa con cũng , con nhà họ Đinh chúng tuyệt tự tuyệt tôn ? Tưởng cô nương bao? Nhỏ hơn con hai tuổi, là trong huyện, nhà chỉ một cha già, các con thành đồ đạc nhà nàng đều là của con.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-301-thieu-phu-nu-den-muc-nay-sao.html.]
“Mẹ cho con , Đinh Kim Thành, con mà bỏ lỡ Tưởng cô nương, cả đời con cứ ở . Con cũng nghĩ xem, Vĩnh Ninh phủ chúng thiếu bao nhiêu , đặc biệt là con gái, thể bình an trở về mấy ai, thì cũng sớm định . Tuy Tưởng cô nương cũng thành , chồng chết, nhưng nàng dù cũng còn trẻ . Con cũng xem hai ngày bà Tào hàng xóm giới thiệu cho con là cái thứ gì, hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi còn mang theo một đứa con, chỉ tức chết. Mẹ khó khăn mới động lòng Tưởng cô nương gặp con một , gặp con cũng con , rốt cuộc con thế nào hả?”
Đinh Kim Thành bước nhanh, thật sự bà tiếp tục lải nhải.
Hồ thị tiến lên hung hăng đánh lưng : “Con rốt cuộc , con tức chết, con tức chết. Con , con mà tiếp tin đ.â.m đầu c.h.ế.t ở đây .”
Đinh Kim Thành đột nhiên dừng bước, chút bất đắc dĩ trở : “Mẹ, đừng như , con …”
“Mẹ quan tâm, hôm nay con đồng ý với , cùng tìm Tưởng cô nương xin đàng hoàng, nếu sẽ đ.â.m đầu c.h.ế.t mặt con.”
“Ai, …” Đinh Kim Thành thở dài một , thấy Hồ thị một bước cũng nhường, chỉ thể đồng ý: “Được, con theo là .”
Hồ thị lúc mới vui lên. Chỉ là hai đến nhà họ Tưởng, báo là nhà họ Tưởng ai.
Hồ thị chỉ thể hậm hực bỏ , nhưng vẫn cam lòng, đầu hung hăng lườm một cái: “Ngày mai con đến, chuyện đàng hoàng với Tưởng cô nương.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Đinh Kim Thành , nhưng thấy bộ lóc giữa đường, chỉ thể gật đầu bừa.
Mà trong tiệm cơm Hưng Thịnh, ba Cố Vân Đông thấy hai con Đinh Kim Thành rời , sắc mặt lắm.
Cố Vân Đông càng là hung hăng uống hơn nửa bình nước mới thoáng bình tĩnh : “Mới nửa năm thôi, thiếu phụ nữ đến mức ? Biểu tỷ của thi cốt lạnh lập tức tìm mới, còn cả biểu của …”