Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian - Chương 294: Đổi trắng thay đen

Cập nhật lúc: 2025-09-05 08:47:27
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy ăn mày đều đến, chỉ là đều kinh ngạc phát hiện họ ăn mặc tươm tất.

Sư gia cũng kinh ngạc, để cẩn thận, ông gọi tiểu nhị của khách điếm đến: “Ngươi đến nhận xem, họ là mấy ăn mày ngươi gặp ?”

Tiểu nhị cần kỹ, liếc mắt một cái nhận , gật đầu tỏ vẻ sai.

Mấy ăn mày là ngày đầu tiên ở gần khách điếm của họ, gần như ngày nào cũng đến, đuổi cũng .

Sư gia liền bảo lui xuống, hỏi mấy ăn mày: “Các ngươi quen ?”

Ông chỉ Cố Vân Đông.

Mấy ăn mày gật đầu: “Quen, quen.”

Một trong đó : “Cô nương hôm qua đến khách điếm Phúc Long trọ, đó thấy chúng đói quá cơm ăn, liền đại phát thiện tâm cho ít bạc vụn, bảo chúng mua ít đồ ngon, mua bộ quần áo chống lạnh. Cô nương thật đúng là .”

, đúng , là , chúng định báo đáp nàng cũng cần, chỉ nàng là để tích phúc cho .”

“Bộ quần áo chúng chính là mới mua.”

“Sáng nay chúng còn ăn đồ nóng hổi.”

Cố Vân Đông im lặng lắng , chỉ cảm thấy vô cùng kỳ quái.

Nàng dạy họ những lời , nhưng câu trả lời của họ, khớp với lời giải thích của đó.

Vu Hữu Vi thì càng càng cảm thấy đầu óc sắp nổ tung.

điều ông sụp đổ còn ở phía .

Một ăn mày đột nhiên ấp úng do dự : “Thật , trận hỏa hoạn tối qua cháy thế nào, chúng thấy.”

Mọi tinh thần chấn động, ngay cả Vu Hữu Vi cũng kinh ngạc về phía đó.

Mấy khác cũng gật đầu: “Chúng thấy một , đốt Nhân Tâm y quán .”

“Ai ?” Có dân vây xem vội vàng hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-294-doi-trang-thay-den.html.]

“Chính là vị Vu đại phu đó.”

Mấy ăn mày đồng loạt chỉ tay Vu Hữu Vi.

Vu Hữu Vi sợ ngây , kinh ngạc mấy mặt.

Tri phủ đại nhân cuối cùng cũng khẽ dậy: “Kể từ đầu.”

“Vâng, đại nhân.”

“Hôm qua chúng thấy Vu đại phu chuyện với một đàn ông đội mũ che nửa mặt, Nhân Tâm y quán dù cũng suy tàn, chi bằng đốt cho xong, còn thể lợi dụng trận hỏa chút chuyện. Ông còn đưa cho đó một chùm chìa khóa y quán. Lúc đó chúng tin, liền bỏ . Kết quả Nhân Tâm y quán thật sự cháy, lúc đó vẫn là chúng gọi mau đến cứu hỏa.”

Thật là họ định Cố Vân Đông đánh gãy tay Vu Hữu Vi, đó do thám địa hình, ngờ gặp hỏa hoạn lớn.

bên ngoài công đường : “ , chứng, là mấy ăn mày lớn tiếng la làng cháy, ở ngay cạnh, họ còn giúp cứu hỏa.”

“Mấy nhóc nhiệt tình, khi dập lửa xong họ đói bụng mới .”

Vu Hữu Vi liền như sét đánh, trực tiếp nhảy dựng lên: “Các ngươi dối, các ngươi dối.”

“Ngươi gì?” Vị bộ khoái mặt lạnh tiến lên một chân đá khoeo chân ông , đá ông quỳ xuống.

Ngay đó ông ôm quyền : “Đại nhân, y quán quả thật là cháy từ bên trong .”

Lúc , Cảnh chủ nhân băng bó và khiêng đến xét xử, hốc mắt như nứt chỉ Vu Hữu Vi: “Tốt lắm, là ngươi. Ta hôm qua ngươi chạy về mà hoảng hốt như , lửa cháy chạy ngoài. Nhà họ Cảnh đãi ngươi tệ, ngươi chuyện .”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Vu Hữu Vi vội vàng lắc đầu: “Ta .”

Tri phủ đại nhân đột nhiên đập một cái kinh đường mộc: “Đừng vội ngụy biện, hiện giờ nhân chứng vật chứng đều , lửa ở Nhân Tâm y quán chính là do ngươi phóng. Người , áp giải đại lao. Còn việc hại c.h.ế.t của nhà họ Cao sẽ chờ thẩm tra , nếu là thật thì lúc đó sẽ xử cùng một lúc. Lui đường.”

Nói xong liền , sư gia và bộ khoái theo cũng thấy bóng dáng.

Khóe miệng Cố Vân Đông giật giật. Qua loa như ? Không còn một nhân chứng phóng hỏa tìm ?

Nàng chút ngơ ngác , dắt tay Dương thị rời khỏi phủ nha.

Ngay đó liền thấy xe ngựa của đang đỗ cách đó xa. Nàng sững sờ một chút, rèm xe ngựa vén lên, lộ một gương mặt nàng dám tin.

Loading...