Cố Vân Đông sững sờ, ngay đó mặt liền nở nụ , là Đồng Thủy Đào!!
Ngay cả Trì Trì trong lòng nàng, cũng lập tức vứt bỏ ý nghĩ rối rắm trong đầu, nhoài về phía phát âm thanh: “Tiểu thư, tiểu thư.”
Cố Vân Đông ‘phì’ một tiếng: “Con gọi tiểu thư cái gì?”
Vừa dứt lời, quả thực thấy Đồng Thủy Đào chạy nhanh : “Tiểu thư, Thủy Đào trở về .”
Cố Vân Đông ngẩng đầu nàng, thấy nàng chút mặt mày lấm lem, quần áo thì vẫn , chỉ là tóc tai rối, mặt còn vài vết xước nhỏ.
Nàng nhíu mày: “Ngươi ? Bị thương ?”
“Không , chỉ là hôm nay xuống núi vội quá, cành cây quẹt tóc với mặt, lát nữa sửa sang một chút là .” Đồng Thủy Đào vội vàng xua tay, lau mặt qua loa.
Cố Vân Đông thở phào một , đang định hỏi thêm, thì một nữa cửa.
Đoạn Khiêm chút cạn lời Đồng Thủy Đào: “Ta bảo ngươi chỉnh trang cho tử tế hẵng ? Bộ dạng của ngươi, tiểu thư nhà ngươi còn tưởng bạc đãi ngươi đấy.”
Hắn tức giận xong, đầu đối mặt với Cố Vân Đông: “Đệ , mang về bình an đây.”
Hắn chỉ Thiệu Võ phía , lúc cũng theo họ cùng núi.
Sau đó thêm: “Còn Vệ thẩm và Tạ cô nương ở thôn Đại Khê dẫn đường, chúng cũng đưa họ về nhà an , còn thuận tiện đưa của thím cùng khỏi núi luôn. Thù lao đưa đủ cả. Các nàng nhờ nhắn ngươi một lời, cũng coi như là hưởng phúc của chúng , nàng mới thể núi gặp cha .”
Cố Vân Đông : “Đa tạ, chuyến của các ngươi, thuận lợi ?”
So với Đồng Thủy Đào, Đoạn Khiêm và Thiệu Võ trông chỉnh tề hơn nhiều. Quần áo Thiệu Võ vẫn còn bẩn, còn Đoạn Khiêm dáng một vị công tử phong độ, hình như y phục mới đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2905-dong-thuy-dao-tro-ve.html.]
“Thuận lợi.” Đoạn Khiêm gật đầu.
Đồng Thủy Đào chen : “Nói thuận lợi cũng thuận lợi, mà thuận lợi cũng thuận lợi.”
“Ngươi vẫn nên về rửa mặt hẵng .” Đoạn Khiêm nghiến răng.
Đồng Thủy Đào chẳng thèm để ý đến , nàng chỉ lời tiểu thư. Tiểu thư hỏi nàng vấn đề gì, nàng đều thành thật trả lời, giấu giếm chút nào.
Cố Vân Đông buồn thôi, nhưng nàng cũng tán đồng lời Đoạn Khiêm: “Thủy Đào, ngươi rửa mặt , thuận tiện bôi t.h.u.ố.c lên, đừng để sẹo.”
Đồng Thủy Đào tuy nhiều điều với tiểu thư, nhưng nàng bao giờ phản bác lời Cố Vân Đông, đành tiếc nuối gật đầu, xoay rời .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Thiệu Võ cũng .
Đoạn Khiêm lúc mới xuống bên cạnh, nhận lấy Liễu Diệp đưa qua, thoải mái uống một ngụm.
Đợi sảng khoái mới mở miệng: “ , núi, chúng hái ít d.ư.ợ.c liệu, vài loại hình như là ở trong quyển d.ư.ợ.c phổ ngươi cho chúng xem, cũng tìm đúng , ngươi xem thử ?”
“Thật sự tìm ?” Cố Vân Đông lộ vẻ vui mừng: “Những d.ư.ợ.c liệu đó ở ?”
“Đang ở ngoài sân, bảo gùi t.h.u.ố.c mang đến đây .”
Cố Vân Đông lập tức dặn dò Hồng Diệp: “Ngươi tìm Trịnh Tuyền Thủy và Cao Tử, giao những d.ư.ợ.c liệu đó cho họ xử lý.” Nàng xem, dù thì xem qua, nàng cũng chắc nhận .
Hồng Diệp lời ngoài, Cố Vân Đông Đoạn Khiêm, ánh mắt tức khắc càng thêm niềm nở.
“Vậy mục đích chuyến của ngươi thì ? Có đạt ? Người ngươi tìm, tìm thấy ?”