Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian - Chương 2894: Đến Phạm phủ

Cập nhật lúc: 2025-10-25 01:33:52
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Phạm Ỷ Lâm mặt đỏ bừng hổ, chắp tay đồng ý: “Học sinh nhất định phụ lời dạy dỗ của Cố phu tử.”

 

Văn vẻ quá, Cố Vân Đông nhịn rùng một cái, buông rèm xe xuống.

 

Phạm Ỷ Lâm bốn thở phào nhẹ nhõm, cũng tại , trải qua chuyện , bây giờ đối mặt với Cố phu tử, bọn họ cảm thấy khí thế đè bẹp.

 

Cố Vân Đông gọi Thái Việt: “Con lên xe ngựa , mới khỏi bệnh, vẫn là nên quá mệt mỏi thì hơn.”

 

Thái Việt một tiếng, lập tức lên xe ngựa.

 

Phạm Ỷ Lâm mấy , giờ khắc mấy mới phản ứng .

 

, Thái Việt hình như là đến cùng Cố phu tử. Lúc Cố phu tử b.ắ.n tên, Thái Việt liền ngay bên cạnh nàng.

 

Thái - Việt - quả - nhiên - quen - - Cố - phu - tử!!

 

Phạm Ỷ Lâm mấy liếc , hỏi Thái Việt và Cố phu tử rốt cuộc là quan hệ gì.

 

ngay mặt , hỏi vấn đề rõ ràng là thích hợp.

 

Mấy ngứa ngáy trong lòng, cũng chỉ thể tạm thời đè xuống. Ngược , Cố Vân Đông , Phạm Ỷ Lâm lập tức nghĩ tới chuyện Thái Việt xin nghỉ bệnh hôm qua.

 

“Thái Việt, ngươi thật sự bệnh ? Vậy ngươi bây giờ khỏe ?” Phạm Ỷ Lâm theo bên cạnh xe ngựa, hỏi, còn tưởng Thái Việt cố ý trốn tránh mới cáo bệnh.

 

Thái Việt từ trong xe ngựa ló đầu : “Ta , chỉ là tối hôm cẩn thận nhiễm lạnh, sốt cao. Uống t.h.u.ố.c xong nghỉ ngơi một ngày, là khỏe , ngươi xem, tinh thần.”

 

, là ngươi tinh thần.

 

Phạm Ỷ Lâm nhân lúc ai chú ý, hiệu bằng mắt với nó, bĩu môi, về quan hệ với Cố Vân Đông.

 

Thái Việt ngẩn , đột nhiên hồn.

 

, bọn họ đang đến Phạm phủ. Mà thẩm thẩm đến Phạm phủ, là vì nhận thiệp mời của Phạm gia. Phạm gia tìm thẩm thẩm, chừng chính là tính sổ chuyện nàng đ.á.n.h ở huyện học.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2894-den-pham-phu.html.]

Đều do Phạm Ỷ Lâm bọn họ mách lẻo.

 

Nghĩ , Thái Việt bỗng nhiên sa sầm mặt, hai lời rụt đầu về, buông rèm xe xuống.

 

Phạm Ỷ Lâm bốn : “...”

 

Sao thế ? Bọn họ gì, Thái Việt bỗng nhiên tức giận?

 

Vinh Minh Học vỗ vỗ vai Phạm Ỷ Lâm, nhỏ giọng : “Nó bệnh nặng mới khỏi, cảm xúc thất thường cũng là bình thường.”

 

Phạm Ỷ Lâm gật gật đầu, liền thêm gì nữa.

 

Cũng may nơi cách Phạm phủ cũng xa, bao lâu, đoàn liền đến cổng lớn Phạm phủ.

 

Nghĩ đến thể thoát hiểm, là công lao của Cố phu tử, Phạm Ỷ Lâm liền mời Cố Vân Đông: “Phu tử, đây là nhà của . Phu tử nếu việc gì, bằng trong uống ly , cũng để học sinh đền đáp ân cứu mạng của phu tử.”

 

Cố Vân Đông: “...”

 

Ân???

 

Sao ý , Phạm Ỷ Lâm cha mời ? Hắn mách lẻo?

 

Cố Vân Đông biểu tình chút cổ quái, xuyên qua cửa sổ xe qua, liền thấy vẻ mặt thành khẩn của Phạm Ỷ Lâm.

 

Ngạch... xem thật sự là nàng hiểu lầm.

 

Mới nghĩ , bên cửa Phạm phủ mấy .

 

Phạm Ỷ Lâm đầu , thấy đầu chính là mẫu , phía còn mẫu của ba Vinh Minh Học.

 

Phạm Ỷ Lâm thở một , nở nụ : “Xem nương chuyện chúng gặp nạn.” Cho nên mới khẩn trương đón bọn họ.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Hắn tiến lên đón: “Nương, hài nhi , may nhờ Cố phu tử tay tương trợ, cho nên hài nhi mời phu tử phủ khách.”

 

 

Loading...