Thái Việt nhanh chóng chạy lên, vội vàng kéo tay Phạm Ỷ Lâm, sốt ruột hỏi: “Phạm , chứ?”
Vinh Minh Học và mấy cũng phản ứng , vội vàng vây quanh: “Ỷ Lâm, ngươi thương ? Ta đưa các ngươi đến y quán nhé?”
“Ta , chỉ là tóm đau, thương.” Phạm Ỷ Lâm đáp bọn họ, nhưng khi ngẩng đầu định tìm Cố phu tử thì thấy bóng dáng nàng .
Cố Vân Đông tới mặt Doãn bộ đầu: “Ta thương? Có ?”
Doãn bộ đầu cũng chút kinh ngạc, ông phu nhân lợi hại như , b.ắ.n tên chuẩn , còn thể quyết đoán trực tiếp lấy mạng tên cướp.
Tuy rằng đó Trang Đại Phúc cũng thua trong tay phu nhân, nhưng lúc đó bên cạnh phu nhân Đồng Thủy Đào. Công phu của Đồng Thủy Đào bọn họ lĩnh giáo, nàng lợi hại, cho nên cho rằng Trang Đại Phúc bắt là công lao của Đồng Thủy Đào, phu nhân là bảo vệ.
hiện tại xem , phu nhân căn bản dạng .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Thủ đoạn thuần thục ngay cả chính Doãn bộ đầu cũng thấy hổ thẹn bằng. Nghe Cố Vân Đông hỏi, Doãn bộ đầu sắc mặt chút phức tạp trả lời: “Chưởng quỹ của tiệm c.h.é.m một dao, cũng may vết thương sâu lắm, đưa đến y quán trị liệu, vấn đề lớn.”
“Không là .” Cố Vân Đông gật đầu, thấy đều về phía , nhíu mày : “Vậy bên giao cho các ngươi, xử lý hậu quả cho , trấn an các bá tánh. Hai tên cướp đều đưa đến quan phủ, giao cho phu quân xử trí .”
“Vâng, phu nhân.” Doãn bộ đầu cuối cùng cũng bình tĩnh : “Hôm nay đa tạ phu nhân tay tương trợ.”
“Đây là việc nên , huống chi con tin còn là học sinh của .” Cố Vân Đông xua xua tay: “Ta còn việc, đây.”
“Phu nhân thong thả.” Doãn bộ đầu Cố Vân Đông xoay rời , trong lòng khỏi cảm khái: Phu nhân quả nhiên mạnh mẽ, mới g.i.ế.c một , mà vẫn thể bình tĩnh căn dặn việc như .
Cố Vân Đông tới mặt đám Phạm Ỷ Lâm đang ríu rít chuyện, thấy nàng, mấy nháy mắt im bặt.
Vinh Minh Học và ba tự nhiên cũng thấy mũi tên Cố Vân Đông b.ắ.n , nghĩ đến nàng mắt cũng chớp liền g.i.ế.c một , tức khắc cảm thấy cổ họng lành lạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2893-co-van-dong-khong-phai-dang-vua.html.]
Xem , hai ngày ở huyện học đối phó bọn họ, ngay cả chút vết thương cũng để , rõ ràng là thủ hạ lưu tình.
Cố Vân Đông liếc bọn họ một cái, nhạt, hỏi Phạm Ỷ Lâm: “Có ? Có cần đến y quán ?”
Phạm Ỷ Lâm vội vàng lắc đầu: “Không cần cần, khỏe.”
“Ừm, thôi.”
Nàng xoay liền , mấy còn , vẫn là Thái Việt theo đầu tiên.
Phạm Ỷ Lâm bốn thấy thế, cũng vội vàng đuổi theo.
Cố Vân Đông lên xe ngựa, chờ bọn họ tới, liền với Thiệu Toàn: “Đi thôi, đến Phạm phủ.”
Đi Phạm phủ??
Phạm Ỷ Lâm giật , chẳng lẽ phu tử yên tâm, còn đích đưa về nhà?
Bất giác chút cảm động là chuyện gì đây?
Mặc kệ thế nào, hôm nay thể thoát hiểm, bộ là nhờ quyết định quyết đoán và tài b.ắ.n cung cao siêu của Cố Vân Đông.
Không ngờ phu tử chẳng những tinh thông họa nghệ, mà tài b.ắ.n cung và công phu cũng tầm thường.
Phạm Ỷ Lâm hướng về phía cửa sổ xe ngựa một vái, cung kính : “Hôm nay đa tạ phu tử tay cứu giúp.”
“Cảm ơn thì cần, bất quá các ngươi khi trở về, xác thực là nên học võ cho , miễn cho trở thành mục tiêu của kẻ cắp, biến thành con tin.”