Nhìn thấy con tin kiếm kề cổ, Cố Vân Đông trầm mặc.
Thái Việt càng là trợn to hai mắt, đột nhiên hít một ngụm khí lạnh, “Thẩm thẩm, là Phạm .”
Cố Vân Đông gật đầu, đúng , con tin chính là Phạm Ỷ Lâm. Nàng đám thủ quá yếu, nếu chút võ vẽ hữu dụng, ít nhất cũng đến nỗi chật vật bắt con tin thế .
Cũng may Phạm Ỷ Lâm là sách, thời khắc mấu chốt , khí phách vẫn cứng cỏi.
Đối mặt với uy h.i.ế.p của tên cướp, vẻ mặt như thể coi cái c.h.ế.t nhẹ tựa lông hồng, tuy rằng trong ánh mắt lộ sợ hãi, nhưng cũng lóc t.h.ả.m thiết xin tha.
Cố Vân Đông lướt xung quanh, quả nhiên Phạm Ỷ Lâm một , bên cạnh còn Vinh Minh Học và hai vị học sinh khác thường ngày chơi với .
Lúc ba bọn họ đang hoảng loạn, bên cạnh Doãn bộ đầu, cố gắng dùng cái lưỡi ba tấc xương khuyên giải hai tên cướp.
hiển nhiên hai kẻ kiên nhẫn bọn họ lải nhải, ánh mắt vằn lên, Doãn bộ đầu lập tức bảo ba Vinh Minh Học câm miệng.
Cố Vân Đông cân nhắc một chút khung cảnh xung quanh, ghé tai khẽ với Thiệu Toàn vài câu.
Thiệu Toàn khẽ gật đầu, Cố Vân Đông đầu, với Hồng Diệp: “Chăm sóc A Việt cho .”
“Vâng, phu nhân.”
Cố Vân Đông cử động tay trong ống tay áo, nhân lúc ai chú ý, lấy nỏ tiễn từ trong gian , buộc cổ tay.
Cũng may ống tay áo đủ dài đủ rộng, ai phát hiện động tác nhỏ của nàng.
Bên hai tên cướp vẫn đang cò kè mặc cả với Doãn bộ đầu: “...Ta cho ngươi thêm nửa khắc nữa, nếu còn chuẩn xong ngựa và lương thực, liền g.i.ế.c .”
Nói , còn hung hăng kéo giật Phạm Ỷ Lâm một cái, mím chặt môi, cũng cứng đờ.
Doãn bộ đầu vội vàng trấn an : “Ta cho chuẩn , nhưng ngươi cũng , ngựa khó tìm, nhà thường gì , chỉ thể đến chợ ngựa xem , ngươi...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2892-co-van-dong-ra-tay.html.]
Lời ông còn xong, tên cướp còn đột nhiên ngước mắt chỉ về phía bên cạnh: “Chỗ đó kìa, chỗ đó đang đỗ một chiếc xe ngựa, ngươi bảo kéo xe ngựa qua đây.”
Doãn bộ đầu nhíu mày, theo hướng chỉ, chỉ liếc mắt một cái, sắc mặt liền đổi.
Xe ngựa , của phu nhân ?
Phu nhân đang ở gần đây? Doãn bộ đầu theo bản năng đầu tìm kiếm, Cố Vân Đông đột nhiên híp mắt, với Thiệu Toàn: “Chính là bây giờ.”
Tay nàng nâng lên, nhắm thẳng tên cướp, ‘vút’ một tiếng, nỏ tiễn lao như chẻ tre, b.ắ.n thẳng cổ tay của tên cướp đang bắt Phạm Ỷ Lâm.
“A!” Cổ tay tên cướp đau đớn, chỉ thể buông chuôi kiếm trong tay .
Cùng lúc đó, Thiệu Toàn rút thanh đao bên hông của bộ đầu, nhanh chóng lao về phía tên cướp còn .
Phạm Ỷ Lâm sững sờ một chút, ngay đó cất bước bỏ chạy.
Tên cướp phản ứng cực nhanh, kiếm trong tay tuy rơi xuống đất, nhưng vẫn kịp thời tóm lấy bả vai Phạm Ỷ Lâm.
đợi động tác gì, mũi nỏ tiễn tiếp theo của Cố Vân Đông nháy mắt xuyên qua n.g.ự.c .
Tên cướp dám tin mũi tên cắm ngực, bàn tay đang tóm bả vai Phạm Ỷ Lâm mềm nhũn buông thõng.
Tên cướp còn cũng nhanh chóng Thiệu Toàn và các bộ khoái khác vây công đ.á.n.h bại, thúc thủ chịu trói.
Phạm Ỷ Lâm ngây ngẩn, tên cướp ngã bên cạnh, ngước mắt về hướng mũi tên b.ắ.n tới.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nơi đó, đang là Cố Vân Đông mặc váy dài màu tím nhạt, vẻ mặt đầy sát khí — vị Cố phu tử mà bọn họ vô cùng phục lúc .
Cho nên, , là Cố phu tử b.ắ.n nỏ tiễn, g.i.ế.c... ?!