Thái Việt gật gật đầu, đây nó tan học là về nhà.
Hơn nữa nó đến huyện học cũng bao lâu, giữa chừng cũng mới trải qua một ngày nghỉ mà thôi.
Cố Vân Đông: “Nếu ngày mai ngoài, hôm nay con nghỉ ngơi cho thật . Chúng , nếu ngày mai sức khỏe con vẫn , sẽ mang con .”
“Con lập tức về phòng đây.” Thái Việt hai lời, xoay liền .
Cố Vân Đông lắc đầu bật , đầu bảo chuẩn quần áo để mai ngoài.
Quần áo nàng mang theo bên phần lớn đều là loại đơn giản gọn gàng, dù cũng tiện cho việc, dù bẩn cũng dễ giặt. Đặc biệt là nàng còn đến xưởng, ruộng đồng, núi, quần áo quá rườm rà sẽ vướng víu tay chân.
Cho nên quần áo thích hợp để tham dự yến hội, lúc vẫn còn đang đè đáy hòm.
Đến ngày hôm , Cố Vân Đông mang theo Hồng Diệp và Thiệu Toàn, cộng thêm Thái Việt tinh thần hơn nhiều, một hàng bốn xe ngựa thẳng đến Phạm phủ.
Xe ngựa chậm, Cố Vân Đông trong xe nhắm mắt dưỡng thần, Thái Việt thì vén rèm xe ngoài.
Đi hơn nửa đường, đột nhiên thấy vội vàng chạy về phía .
Thái Việt chút kỳ quái, vội vàng ló đầu .
Thiệu Toàn lái xe dừng , “Phu nhân, phía hình như xảy chuyện.”
Cố Vân Đông mở mắt , xuyên qua cửa sổ xe qua, xa xa dường như thấy một đám vây quanh ở cửa một tiệm buôn.
“Người , mặc hình như là y phục bộ khoái của huyện nha.” Thái Việt đột nhiên chỉ một trong đám đông : “Có đang xử lý án gì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2891-bat-coc-con-tin.html.]
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Thiệu Toàn ngăn một trông như tiểu nhị của tiệm đang vội vã chạy , hỏi: “Phía xảy chuyện gì?”
“Ai u, ngài đừng ngăn , tìm .” Thấy Thiệu Toàn ý định thả , vội vàng trả lời: “Có hai tên cướp g.i.ế.c cải trang ẩn nấp trong tiệm, Doãn bộ đầu bọn họ phát hiện. Kết quả hai kẻ đó thẹn quá hóa giận, thương trốn, vây bắt liền bắt một con tin, hiện giờ đang giằng co với Doãn bộ đầu bọn họ.”
Thiệu Toàn nhíu mày, buông tay để tiểu nhị tìm .
Cố Vân Đông trong xe ngựa tự nhiên cũng thấy lời bên ngoài, đúng , lúc phủ nha bên cho một bức họa để các huyện nha bên tìm kiếm Trình Tiểu Tùng, kết quả huyện Tĩnh Bình bên kịp tìm, Trình Tiểu Tùng tự xuất hiện.
Thiệu Thanh Viễn cũng bảo Doãn bộ đầu bọn họ dừng động tĩnh sưu tầm, nếu bắt đầu , thì nhân cơ hội chỉnh đốn trị an huyện thành.
Nơi là biên cảnh, vốn dĩ rồng rắn lẫn lộn. Hiện giờ Thiệu Thanh Viễn tới, đương nhiên chỉnh đốn cho .
Kết quả lục soát , thật đúng là phát hiện ít hộ khẩu đang ẩn nấp tại huyện thành. Nếu chỉ là loại bất đắc dĩ thể tha thứ thì còn , điều tra rõ ràng, hoặc là trục xuất về nguyên quán, hoặc là bổ sung hộ tịch. Chỉ sợ là loại phạm tội hoặc là gián điệp nước khác, ẩn núp tại huyện thành gây bất lợi cho bá tánh, cho triều đình.
Nàng nhíu mày, vén rèm xe bước xuống.
Thiệu Toàn: “Phu nhân...”
“Chúng xem.”
Thiệu Toàn vội vàng gật đầu, kéo xe ngựa sang một bên tìm trông chừng, ngay đó đẩy đám , để Cố Vân Đông .
Cửa tiệm quả thực một mảnh hỗn loạn, ít đều đang lo lắng sốt ruột .
Bị đám vây ở giữa, đúng là hai tên cướp mặc thường phục, một tên cầm kiếm cảnh giác trái , tên còn đang túm một con tin.