Thiệu Thanh Viễn kiên trì đem tờ giấy trong tay lấy , đặt thật xa lên bàn.
“Con mà ở trong lớp học bây giờ, hành vi xé giấy đủ để phu tử đ.á.n.h lòng bàn tay .”
Trì Trì lấy giấy, chút tức giận, đầu, hung hăng trừng mắt Thiệu Thanh Viễn, đó, khoanh tay ngực.
Thiệu Thanh Viễn mà buồn , “Như thì đ.á.n.h tới ?”
“Đánh tới.” Còn vẻ đắc ý dạt dào, phảng phất như hành vi của cao minh lắm.
Cố Vân Đông để ý đến hai cha con đang đấu trí, xem xong thư, nàng liền vội vàng xem đồ vật từ kinh thành gửi tới.
Từng một cứ như sợ nàng ở bên sẽ chịu khổ, phàm là đồ ăn thể bảo quản lâu một chút, dễ vận chuyển, thể gửi qua đều gửi hết.
Vì thế còn thuê cả một đội tiêu sư hộ tống qua đây, chừng năm xe ngựa đồ vật.
Mấy vị tiêu sư Thiệu Văn chiêu đãi, uống một ly xong, liền đến khách điếm nghỉ ngơi.
Đồ đạc thì đỗ ở trong sân, Cố Vân Đông vòng quanh mấy thứ đồ dỡ xuống xem nửa ngày. Tối nay là thu dọn xuể, chỉ thể chờ ngày mai tính.
Nàng gọi đem mấy thứ dọn hết nhà chính , miễn cho ban đêm sương xuống, ướt đồ.
Bất quá lúc khuân vác, Cố Vân Đông vẫn tìm một ít thức ăn phơi khô mà mẫu chuẩn , buổi tối liền lấy mấy món ăn.
Bởi vì thư từ kinh thành, cả nhà đều chăm chú xem thư, lực chú ý dời , đừng Thái Việt, ngay cả Thiệu Thanh Viễn, cũng quên hỏi Cố Vân Đông tình hình ngày đầu tiên phu tử.
Thái Việt mãi cho đến khi ăn cơm xong, mang theo lá thư Vân Thư cho trở về phòng, mới rốt cuộc nhớ .
Chỉ là thời gian muộn, biểu thúc biểu thẩm nghỉ ngơi, nó nghĩ ngày mai hỏi cũng .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2889-thai-viet-go-bo-khuc-mac.html.]
mà, cũng vì thư của Vân Thư, nó nhớ tới chuyện cũ , những ký ức từng trải qua, bộ xâm nhập đầu nó.
Ban đêm nó liền bắt đầu gặp ác mộng, những cận và cận với nó, phảng phất như cưỡi ngựa xem hoa, lượt hiện lên mắt.
Cuối cùng, dừng ở cảnh tượng tổ mẫu Thiệu Tuệ sát hại.
Nó phảng phất như một nữa trở về ngày hôm đó, nhưng , nó trốn lóc, tự nghẹn đến phát bệnh nữa. Nó trực tiếp chạy tới cho biểu thúc, cũng bởi vì , thế tử Lỗ Vương bắt kịp thời, thể tai họa biểu thẩm.
Những quan niệm hỗn độn rõ , giờ phút dần dần trở nên rõ ràng.
Nó là đúng, sai, là cha nó.
mà, lúc nó tỉnh buổi sáng thì mồ hôi đầm đìa, trong mộng tuy nghẹn bệnh, nhưng ngoài đời thực, nó bi t.h.ả.m sốt cao.
Cũng may trong nhà mấy đại phu, Thiệu Thanh Viễn còn , tin nó bệnh, vội vàng qua bắt mạch cho nó.
Tình huống cũng nghiêm trọng, nhưng rõ ràng hôm nay thể đến huyện học .
Thiệu Thanh Viễn kê đơn thuốc, bảo phòng bếp sắc cho nó uống, cho đến huyện học xin nghỉ.
Chuyện cho Phạm Ỷ Lâm, vốn đang ở trong học đường chờ Thái Việt đến để hỏi thăm tình hình, hụt hẫng, cố tình thăm nó, đột nhiên phát hiện, bọn họ mà Thái Việt đang ở , tức c.h.ế.t.
Bệnh tình của Thái Việt tính là nghiêm trọng, khi lui sốt, Cố Vân Đông rõ ràng cảm giác ánh mắt nó sáng ngời và kiên định hơn nhiều, phảng phất như cái gông xiềng đè nặng vai bấy lâu nay đột nhiên mở .
Cứ việc vẫn còn uể oải sức, nhưng trông giống như .
Nàng chút hồ nghi, nghiêm trọng hoài nghi thư của Vân Thư bên trong gì đó .