Mấy đến huyện học, vặn giáo dụ cũng ở đó.
Thiệu Thanh Viễn liếc mắt một cái liền thấy bộ dạng bận đến sứt đầu mẻ trán của ông , lúc việc vặt trong huyện học đều giao cho Lưu huấn đạo, giáo dụ nay đều lo việc đối ngoại.
Ai ngờ Lưu huấn đạo để một đống cục diện rối rắm, chỉnh đốn thật đúng là dễ dàng.
Nhìn thấy mấy Thiệu Thanh Viễn , giáo dụ lập tức tiến lên, chút mong chờ hỏi, “Thiệu đại nhân, ngài giúp tìm một huấn đạo lấp chỗ trống, khi nào thì tìm ạ?”
“Tìm , chính là vị Sầm Lan, Sầm cử nhân đây.” Thiệu Thanh Viễn lùi nửa bước, để Sầm Lan phía tiến lên, “Ta nghĩ giáo dụ hẳn là chứ?”
Giáo dụ mừng rỡ, “Biết , đương nhiên .” Huyện thành cũng chỉ mấy vị cử nhân mà thôi, ông là giáo dụ huyện học, thể quen ?
Kỳ thật ông cũng từng nghĩ mời vị cử nhân đến huyện học dạy học, chỉ là Lưu huấn đạo khuyên can.
Lưu huấn đạo Sầm Lan tham gia kỳ thi hội tiếp theo, vốn dĩ việc học gấp gáp, gì thời gian rảnh rỗi để phu tử?
Giáo dụ nghĩ nghĩ, lúc mới từ bỏ.
Ông quả nhiên vẫn là quá lời Lưu huấn đạo, thiếu chút nữa bỏ lỡ một nhân tài như .
Sầm Lan cũng vui vẻ, với giáo dụ, “Đại nhân nếu chê, cấp nhất định sẽ dốc hết lực phụ trợ đại nhân việc của huyện học, cố gắng cho các vị học sinh đều thể tiến thêm một bước.”
Hắn thỏa mãn nguyện vọng, tràn đầy nhiệt huyết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2847-thai-viet-duoc-khen-ngoi.html.]
Thiệu Thanh Viễn rõ tình huống cho hai bên, thấy cả hai đều ý, sự tình cuối cùng cũng vui vẻ vẹn .
Cố Vân Đông ôm Trì Trì một bên, nhóc kiên nhẫn bọn họ , rướn ngoài.
Nàng đành ôm con ngoài, huyện học nàng cũng từng đến.
Lần đến thật sự giống , từ xa thể thấy tiếng sách của các học sinh, tinh thần khí thế đều giống .
Xem học bổng và trợ cấp đối với mà , vẫn là tác dụng khích lệ lớn.
Cố Vân Đông nắm tay Trì Trì, chậm rãi đến gần giảng đường.
Nàng xem thử tình hình học tập của Thái Việt thế nào.
Bên giảng đường đang dạy học chính là Chu phu tử, Cố Vân Đông từng gặp, là vì huyện học phát nổi học bổng, ông xin nghỉ bệnh mấy ngày đến.
Hiện giờ học bổng, cũng đến, nhưng trông vẻ tiều tụy.
Cố Vân Đông rõ nguyên do, đúng lúc Tào phu tử từ khi nào tới, thấy Cố Vân Đông liền sửng sốt, chắp tay hành lễ , “Lão phu thấy bóng ở bên , liền qua xem thử, phu nhân ở đây, thất lễ.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Cố Vân Đông ho nhẹ một tiếng, ngượng ngùng , “Phu tử thứ , cũng là xem tình hình sách ở học đường của cháu trai , sợ nó mới đến thích ứng.”
Tào phu tử , “Thái Việt , cũng chăm chỉ. Quan hệ với các bạn đồng môn cũng hài hòa, phu nhân cũng , huyện học chúng đây chia mấy phe, hiện giờ Lý Năng bọn họ tuy , nhưng học sinh nhà giàu và học sinh nhà nghèo vẫn qua với . Ngược là Thái Việt, cùng hai bên đều chung sống , thậm chí vì nó ở giữa chất bôi trơn, học sinh hai phe cũng thêm chút giao lưu, nghĩ rằng bao lâu nữa, khí huyện học sẽ đổi mới, càng tiến thêm một bước. Nói thật hổ, những việc , vốn dĩ là trách nhiệm của phu tử chúng , ngờ cuối cùng đều dựa sự giúp đỡ của Thái Việt.”
Nghe ông khen ngợi Thái Việt, Cố Vân Đông tự nhiên cũng thấy vinh dự lây, vô cùng kiêu ngạo.