Cố Vân Đông liền dựa hàng lang, bộ dạng vặn vẹo mà vẫn còn cách cái cọc tiếp theo cả vạn dặm của , nhịn “phì” một tiếng.
Nghe thấy động tĩnh, Trì Trì và Thích ma ma đang ôm đồng thời đầu .
Cố Vân Đông tới, ai ngờ Trì Trì đột nhiên thu chân nhỏ về, “hừ” một tiếng với nàng, duỗi tay bổ nhào lòng Thích ma ma, ôm cổ bà, lưng về phía nàng.
Cố Vân Đông sững sờ một chút, Thích ma ma bất đắc dĩ với nàng, bĩu môi.
Cố Vân Đông bật lắc đầu, đến lưng Trì Trì, vỗ vỗ m.ô.n.g nhỏ của , “Giận ?”
“Phụt...” Trì Trì trực tiếp tặng cho nàng một cái rắm.
Cố Vân Đông: “...” Xem giận nhỏ .
Nàng vòng phía Thích ma ma, nhóc phồng má, vùi đầu lòng Thích ma ma, nhất quyết thèm nàng.
Cố Vân Đông bộ dạng đáng yêu của , ý càng sâu.
“Xem giận thật , nương xin con ? Nương sai , tuyệt đối bỏ con mấy ngày, chuyện gì, nương nhất định sẽ với con, ?”
Trì Trì vẫn gì, nhưng nhỏ bé cựa quậy hai cái.
Cố Vân Đông thở dài một , “Làm bây giờ? Con tha thứ cho nương, nương đau lòng lắm, buồn bã đến mức cơm cũng ăn , khi Trì Trì cũng bế nổi nữa.”
Cậu nhóc bỗng chốc ngẩng đầu, vươn tay về phía nàng.
Cố Vân Đông buồn , đón lấy , ngay đó còn nhún nhún, “May quá may quá, vẫn còn bế nổi.”
“Hừ.” Cậu nhóc ngạo kiều hừ một tiếng, ngón tay nhỏ chỉ mấy cái cọc hoa mai, “Đi, .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2846-tri-tri-noi-gian.html.]
Cố Vân Đông ôm bước lên, Thích ma ma sợ hãi, lo lắng đến mức tim nhảy ngoài, Trì Trì sáng mắt lên, “Đi.”
Cố Vân Đông cọc hoa mai, mấy cái cọc cao, nàng chút gánh nặng.
Trì Trì nhanh khanh khách trong lòng nàng, khiến Thích ma ma thở dài lắc đầu, cũng quá dễ dỗ .
Thế nhưng, Trì Trì dễ dỗ, khi Cố Vân Đông xuống khỏi cọc hoa mai, căng khuôn mặt nhỏ, vẻ cao lãnh, hiển nhiên vẫn ý định tha thứ cho mẫu nhà .
Khóe miệng Cố Vân Đông giật giật, cái thói hư học từ ? Bưng bát ăn cơm, đặt bát c.h.ử.i , qua cầu rút ván cũng quá nhanh ?
Chơi cọc hoa mai xong, Trì Trì vặn vẹo ngoài.
Cố Vân Đông thở dài một , nhận mệnh gật đầu, “Được, nương đưa con ngoài chơi, hôm nay chuyên tâm ở bên con.”
Hai lớn một nhỏ về phía cổng lớn huyện nha, chỉ là đến tiền viện, liền thấy Thiệu Thanh Viễn dẫn theo một vị nam tử .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Thiệu Thanh Viễn giới thiệu cho nàng, “Vị là Sầm cử nhân.”
Cố Vân Đông gật đầu với , vị Sầm cử nhân trông ba mươi tuổi, dáng vẻ tinh .
Cũng vì chuyện với Thiệu Thanh Viễn thuận lợi , ý nơi khóe mắt đè nén nổi, vẻ mặt đều mang theo kích động hưng phấn.
Thiệu Thanh Viễn sờ sờ đầu con trai, , “Ta đưa Sầm cử nhân đến huyện học một chuyến, nàng ?”
Cố Vân Đông Trì Trì, y, , “Ta cũng đến huyện học.” Dù cũng là ngoài chơi, đưa con trai đến huyện học dạo một chút, thuận tiện cho hun đúc bầu khí học thuật cũng tệ.
Trẻ con, vẫn là nên bồi dưỡng từ nhỏ, miễn cho cả ngày chỉ dẫm lên cọc hoa mai chơi đùa.
Thiệu Thanh Viễn liền bế Trì Trì qua, “Vậy thôi.”