Thiệu Thanh Viễn dậy , “Trước đây Lưu huấn đạo rời khỏi huyện học ? Luôn tìm một thích hợp để bù . Phía nam thành một vị cử nhân, từng sư gia cho một vị huyện lệnh, đó vị huyện lệnh phạm sai lầm nên biếm chức. Vị cử nhân liền về huyện Tĩnh Bình, dường như vẫn thi tiếp lên cao hơn, mấy ngày tìm đồng môn nơi đó để bàn luận học vấn, hôm nay mới trở về.”
Huyện Tĩnh Bình thiếu sách, thể thi đỗ cử nhân càng ít, càng đừng đến tiến sĩ.
Cho nên vị cử nhân địa vị cao ở huyện thành.
Thiệu Thanh Viễn tìm kiếm hai ngày, lúc mới nhắm trúng . Có kinh nghiệm sư gia, cũng coi như là kiến thức rộng rãi, năng lực quản lý.
Cố Vân Đông ngờ nhanh như tìm thế huấn đạo, chỉ là...
“Nếu tiếp tục tham gia thi khoa cử, khẳng định là chuyên tâm sách, đồng ý huấn đạo ? Công việc của huấn đạo cũng ít.”
Hồng chủ bộ đáp, “Phu nhân yên tâm, Sầm cử nhân tham gia khoa cử chính là quan, lúc sư gia cho huyện lệnh cũng là nhắm đến điều . Chỉ là vận khí , vị huyện lệnh còn kịp đưa tiến thêm một bước biếm chức. Hiện giờ thể huyện học huấn đạo, là một con đường thăng tiến chứ? Chỉ cần huyện học mấy đỗ tú tài, cử nhân, e là con đường của còn nhanh hơn cả tự thi.”
Cử nhân vốn tư cách quan, Sầm cử nhân tuy qua thi hương, nhưng thứ hạng thấp, kinh thi tiến sĩ, bản chút tự tin nào.
Hắn là tự lượng sức , hiểu điểm dừng đúng lúc, liền bắt đầu tự mưu cầu con đường quan.
Ngay từ đầu mục tiêu của là huyện nha Tĩnh Bình, nhưng huyện lệnh tiền nhiệm . Sầm cử nhân , lo lắng theo việc sẽ liên lụy đến bản , liền huyện thành khác.
Đáng tiếc, vận khí , vị huyện lệnh theo tuy tham quan, nhưng là kẻ sủng diệt thê. Nàng sủng ái vô pháp vô thiên, liên lụy cả nhà đẻ của ả cũng ỷ thế h.i.ế.p , kết quả đắc tội với quý nhân, vị huyện lệnh nhà đẻ của ả liên lụy, biếm quan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2845-sam-cu-nhan.html.]
Sầm cử nhân bất đắc dĩ chỉ thể trở huyện Tĩnh Bình, lúc huyện Tĩnh Bình sự quản hạt của Từ đại nhân.
Đội ngũ trong huyện nha đủ , cũng vị trí nào cho chen .
Cứ trì hoãn như , liền trì hoãn cho đến tận bây giờ.
Cố Vân Đông xong, vẻ mặt chút phức tạp, vị Sầm cử nhân —— đúng là chấp niệm với việc quan nhỉ?
Hồng chủ bộ giải thích, “Tổ tiên của Sầm cử nhân từng quan lớn, tuy nhiều đời sa sút, nhưng cha và ông nội vẫn kiên trì sách, nghĩ rằng dù thể tái hiện vinh quang của tổ tiên, ít nhất cũng cái quan hàm, đến mức bôi nhọ thể diện tổ tông. Cũng may gia sản nhà họ tệ, mấy gian cửa hàng cho thuê thu tô, nhà vì sách sống tiết kiệm, bằng cũng kham nổi.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Hắn xong, đầu hỏi Thiệu Thanh Viễn, “Đại nhân, bây giờ Sầm cử nhân trở về, cần gọi tới ? Ngài xem xem đủ bản lĩnh và tư cách để đảm nhiệm vị trí huấn đạo .”
Thiệu Thanh Viễn gật gật đầu, “Được, ngươi gọi tới đây .”
Hồng chủ bộ nhanh chóng rời , Cố Vân Đông cũng quấy rầy Thiệu Thanh Viễn việc, xoay tìm Trì Trì.
Cậu nhóc đang ở huyện nha, bây giờ huyện nha sửa chữa gần xong, cũng chỉ còn một ít phần tường thành bên ngoài đang xử lý nốt.
Hậu nha sạch sẽ thoáng đãng hơn nhiều, nhóc hai ngày nay thích chơi ở cọc hoa mai phía nha môn, bắt đỡ tay, sức nhảy nhót cọc.
Lúc Cố Vân Đông qua, Trì Trì đang cố gắng duỗi chân nhỏ để vươn tới một cái cọc khác.