“Công văn từ phủ nha bên gửi tới , chính là hai với tướng lãnh ở nơi lưu đày là Trình Tiểu Tùng trốn thoát.” Thiệu Thanh Viễn ghi nhớ tên của hai , “Xem bọn họ khi thấy tới đón Trình Tiểu Tùng, sợ chuyện g.i.ế.c bại lộ, nên dứt khoát là tự đào tẩu.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Có lẽ hai cũng ngờ, chuyện của Trình Tiểu Tùng là do Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông nhúng tay.
Bọn họ bây giờ tuy ở huyện Tĩnh Bình xa xôi , nhưng phận cũng giống huyện lệnh bình thường. Thiệu Thanh Viễn trong tay mật chỉ, Hoàng thượng thánh chỉ yêu cầu quan viên ven đường đều phối hợp với y hành sự, Cố Vân Đông là quận chúa.
Lúc là hai bọn họ dặn dò nhất định đưa Trình Tiểu Tùng trở về, cho nên quan sai đến đón dám chậm trễ, bây giờ đội ngũ tìm , càng lúc càng lớn.
Thiệu Thanh Viễn với Trình Tiểu Tùng, “Việc sẽ điều tra xác minh, nếu hai thật sự động thủ g.i.ế.c , tự nhiên trốn thoát . Ngươi cứ ở đây nghỉ ngơi mấy ngày , chờ bên nơi lưu đày qua đây xác nhận xong xuôi thủ tục, sẽ cho đưa ngươi về nhà.”
Vẻ mặt Trình Tiểu Tùng lộ rõ vui mừng khôn xiết, “Cảm ơn đại nhân, cảm ơn đại nhân.”
Thiệu Thanh Viễn dặn dò Trịnh Tuyền Thủy và Cao Tử, “Ta thấy ít vết thương ngầm, hai ngươi xem kỹ cho , tiên xử lý vết thương .”
“Vâng, sư phụ.”
Hai lời, liền qua đỡ Trình Tiểu Tùng, “Đi, chúng đưa ngươi ăn chút gì , lát nữa ngươi tắm rửa sạch sẽ, chúng bôi t.h.u.ố.c cho ngươi, ngươi thể ngủ một giấc thật ngon.”
“ , buổi sáng còn chịu ăn gì, đó ngươi đói đến ngất đấy. Ngươi xem ngươi gầy thế , nhân mấy ngày nay bồi bổ cho , kẻo lúc về cha ngươi đau lòng c.h.ế.t mất.”
Nhắc tới cha , Trình Tiểu Tùng gật đầu thật mạnh, vẻ mặt cuối cùng cũng còn tuyệt vọng như nữa.
Dây thừng cổ tay cởi , lúc lau lau mắt, nở nụ .
Đợi ba họ rời , Thiệu Thanh Viễn mới căn dặn Thiệu Văn, “Ta một phong thư, ngươi phủ Lạc Châu một chuyến, giao thư cho tri phủ Lạc Châu.”
“Vâng.” Thiệu Văn lời, đó chần chờ hỏi, “Nếu tìm Trình Tiểu Tùng, cần gọi Doãn bộ đầu bọn họ trở về ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2844-ai-da-tro-ve.html.]
“...Không cần, nhân cơ hội , cũng để bọn họ rà soát nhân sự trong huyện thành một chút.”
Thiệu Văn liền nhiều nữa, đợi Thiệu Thanh Viễn xong thư, liền ngựa dừng móng đến phủ Lạc Châu.
Đại đường nha môn nháy mắt chỉ còn hai vợ chồng họ, Cố Vân Đông như đang suy tư gì mà mở miệng, “Ta cứ cảm thấy, Trình Tiểu Tùng hình như vẫn còn che giấu chuyện gì đó.”
“ , về cái sơn động mà rơi xuống, chỉ qua loa.”
Qua cuộc chuyện thể thấy, Trình Tiểu Tùng là một chuyện tỉ mỉ, lúc kể tình hình của Trình gia, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ, ngay cả chi tiết cũng bỏ sót, thỉnh thoảng còn lặp dặn dò.
đoạn chuyện rơi xuống sơn động đến căn nhà cây để ở, rõ ràng.
“Không vội, đợi nghỉ ngơi cho , bên phủ thành qua đây hãy .”
“Ừm.”
Tóm là tìm , nếu Trình Tiểu Tùng thật sự mất tích rõ, Trình gia đúng là vận mệnh trắc trở.
Cố Vân Đông dọn dẹp một chút, chuẩn về nhà thăm con trai.
Hai ngày ở nhà, nhóc nhớ nàng .
Hồng chủ bộ chính lúc , mặt y mang theo một tia vui mừng, tiến lên hành lễ với hai , dậy , “Đại nhân, trở về.”
Cố Vân Đông tò mò, “Ai trở về?”