Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian - Chương 2839: Đưa người xuống núi

Cập nhật lúc: 2025-10-24 09:04:50
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Vân Đông chỉ bảo Thiệu Văn trói tay , còn dây thừng ở chân thì cởi .

 

“Ngươi ngươi oan ? Vừa , đưa ngươi xuống núi gặp quan, ngươi đem nỗi oan của cho rõ ràng, sáng tỏ sự việc, cũng thể trả sự trong sạch cho ngươi, miễn cho ngươi tiếp tục trốn chui trốn lủi trong cái nhà cây , dám ngoài gặp .”

 

Vương Tùng xong, sắc mặt trắng bệch, vội lắc đầu: “Không , , gặp quan, gặp…”

 

Hắn lảo đảo dậy, nhấc chân liền chạy.

 

Còn chạy một bước, liền cảm thấy trời đất cuồng, liền ngã thẳng về phía , mắt tối sầm, trực tiếp ngất .

 

May mà Thiệu Văn lưng đỡ kịp, nếu chắc chắn sẽ ngã thương.

 

Trịnh Tuyền Thủy tiến lên một bước, xổm xuống bắt mạch cho , mày nhíu chặt.

 

Ngay đó, vươn tay, vén tay áo lên. Liền thấy cánh tay vết thương ngang dọc đan xen, một vài vết như roi đánh, hoặc lửa đốt, thậm chí còn vết dao. Những vết thương đều tương đối cũ, chắc là từ một thời gian.

 

tay cũng một vài vết thương mới, hẳn là cành cây bụi rậm cào qua, còn vết con mồi trong núi cắn.

 

Bốn mặt ở đó thấy đều nhíu mày. Trịnh Tuyền Thủy : “Xem mạch tượng của , ít vết thương ngầm. Lần ngất xỉu, cũng là vì ăn gì, đói lả . Cộng thêm tối qua cóng ở trong núi cả đêm, thể chút nóng lên. Sư nương, bên mang t.h.u.ố.c hạ sốt ạ?”

 

“Có.” Cố Vân Đông từ ba lô phía lấy một cái lọ, đổ một viên t.h.u.ố.c nhỏ xíu đưa qua.

 

Trịnh Tuyền Thủy nhận lấy, cạy miệng Vương Tùng đút .

 

Vương Tùng đang ở trạng thái nửa hôn mê, vẫn còn chút ý thức, bởi t.h.u.ố.c đưa , liền theo bản năng nuốt xuống.

 

Cố Vân Đông thấy , dậy : “Tóm cứ đưa xuống núi , chuyện gì chờ tỉnh hỏi .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2839-dua-nguoi-xuong-nui.html.]

 

“Vâng ạ.”

 

Thiệu Văn xổm xuống cõng Vương Tùng lên. Vừa cõng lên, mới phát hiện thật sự nhẹ, còn nhẹ hơn cả cái ba lô leo núi mà đeo lúc , đường chút tốn sức.

 

Trên bọn họ cũng nhiều đồ, thời gian xuống núi nhanh hơn lên núi nhiều.

 

Bởi , chờ bọn họ một mạch trở thôn Đại Khê, trời vẫn tối hẳn.

 

Nửa đường Vương Tùng tỉnh một . Cố Vân Đông vốn định cho ăn chút gì đó, nhưng thấy bọn họ định đưa xuống núi, lập tức la lối om sòm đòi trốn.

 

Như căn bản là cách nào cho ăn, cũng thể đưa xuống núi, cuối cùng Cố Vân Đông trực tiếp đ.á.n.h một chưởng cho ngất .

 

Bởi lúc bọn họ đến chân núi, Vương Tùng vẫn còn hôn mê.

 

Trịnh Tuyền Thủy bắt mạch cho xong, phát hiện còn dấu hiệu sốt nữa.

 

Thời gian tuy còn sớm, nhưng nếu chạy về huyện thành, cổng thành khẳng định là đóng.

 

Cố Vân Đông quyết định ở thôn Đại Khê một đêm. Đoàn liền trực tiếp tìm đến nhà Tạ thôn trưởng.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Tạ thôn trưởng chút ngơ ngác, đây mới qua ngày hôm ? Sao về ? Mà còn chỉ về mấy bọn họ.

 

Tạ thôn trưởng nhất thời chút khẩn trương, vội vàng hỏi: “Có , xảy chuyện gì ? Những khác ? Thím Tạ và con bé Tạ Chi ? Sao cũng về theo?”

 

Cố Vân Đông thấy ông hoảng hốt, vội vàng giải thích: “Chúng cháu ở núi thấy một thương hôn mê, xem tình hình lắm, cũng tiện bỏ mặc núi. Cho nên đành chia hai ngả, chúng cháu đưa về chữa trị , còn thím thì tiếp tục núi.”

 

 

Loading...