Hai cỗ xe ngựa đến thôn Đại Khê, Đồng Thủy Đào liền thấy Tạ thôn trưởng đang ở đầu thôn, chút nôn nóng ngã rẽ.
Thấy xe ngựa tới, Tạ thôn trưởng lập tức rạng rỡ đón lên.
“Cố chủ nhân, cuối cùng ngài cũng tới.” Ông thật sự lo lắng, đó Cố Vân Đông qua hai ngày sẽ tới thôn Đại Khê, kết quả hôm qua ông đợi cả ngày cũng thấy .
Cũng may, hôm nay nàng tới.
Chẳng qua… Vì hai cỗ xe ngựa?
Đoạn Khiêm từ cỗ xe ngựa phía bước xuống, ngước mắt về phía thôn xóm yên tĩnh mặt, hỏi: “Đây là thôn Đại Khê?”
“ .”
Tạ thôn trưởng : “Vị là…”
Cố Vân Đông giới thiệu: “Vị là Đoạn công tử, từ phủ Vạn Khánh tới, tới phủ Lạc Châu, cũng là để ăn.”
Làm ăn? Tạ thôn trưởng mắt sáng rực lên, Cố chủ nhân quả nhiên là quan hệ rộng, phú hộ từ phủ Vạn Khánh tới cũng quen .
“Thì là Đoạn công tử.” Tạ thôn trưởng chào hỏi: “Đường xa tới đây vất vả , nhà ở ngay phía , là đến nhà uống chén nghỉ chân một chút nhé?”
Đoạn Khiêm cũng khách khí: “Vậy phiền thôn trưởng.”
Đoàn về phía nhà Tạ thôn trưởng, dân thôn ven đường thấy bọn họ, liền nghĩ tới chuyện thôn trưởng xây xưởng lúc , ai nấy đều vẻ mặt kích động, tiến lên nhưng dám.
Ngược là Tạ Chi vì quen Cố Vân Đông, lúc liền hai ba bước chạy đến phía bọn họ, xa gần bám theo.
Khi qua con suối nhỏ, Đoạn Khiêm liền dừng bước, tiến lên vài bước xổm xuống: “Đây là con suối mà cô ? Quả thực trong veo thấy đáy. Vậy mảnh đất hoang cô xây xưởng ở ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2823-co-van-dong-cuoi-cung-cung-toi.html.]
“Ở ngay .” Cố Vân Đông giơ tay chỉ.
Đoạn Khiêm nổi hứng: “Đi, qua đó xem .”
Đoàn vốn định đến nhà Tạ thôn trưởng, đành đổi hướng, về phía mảnh đất hoang.
Trước xa, còn rõ lắm, bây giờ đến gần, Cố Vân Đông phát hiện cả khu đất hoang san phẳng .
Vô cùng sạch sẽ, đá vụn đều chất đống sang một bên, những cục đất lớn mặt đất vốn dĩ cũng đập nát, mặt đất trông bằng phẳng.
Cố Vân Đông vui vẻ: “Thôn trưởng, thật là phiền phức cho quá.”
“Phiền phức gì , cô xây xưởng ở đây, ai cũng vui mừng khôn xiết.” Tạ thôn trưởng , chỉ chỉ Tạ Chi bên cạnh: “Còn nha đầu , hai ngày nay sáng sớm hăng hái chạy tới giúp, cũng cần tiền công, là báo đáp ân cứu mạng của các vị.”
Cố Vân Đông về phía Tạ Chi, chút ngượng ngùng, vội vàng lảng sang chuyện khác: “Cố chủ nhân, cô xem thử đất hoang đào giếng , cha đào giếng đó, hôm qua thôn trưởng nhờ cha tới xem , chỗ thể đào hai cái giếng lận.”
“Thật ?” Cố Vân Đông nháy mắt mừng rỡ.
Tạ Chi gật gật đầu, trong vài bước: “Một chỗ là ở đây, cha dấu , còn một chỗ ở bên .”
Cố Vân Đông theo hướng tay nàng chỉ, thầm ghi nhớ vị trí trong lòng.
Hai vị trí giếng nước cách gần, như cũng , lấy nước dùng cũng tiện.
Biết vị trí giếng nước, nàng thể vẽ bản vẽ . Mấy ngày nay tranh thủ thời gian, cho xây xưởng lên, trong lòng cũng coi như giải quyết xong một chuyện lớn.
Đoạn Khiêm một vòng quanh mảnh đất hoang, trở về : “Mảnh đất của cô cũng lớn thật, xưởng xây lên sợ là nhỏ, vẫn là đường trắng ?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“ , mắt cứ đường trắng.” Còn về , nàng tạm thời .