đó, Lý Năng phát hiện thái độ của Lưu huấn đạo đối với và đối với Thái Việt khác .
Lưu huấn đạo tuy ngày thường cũng gần gũi với bọn họ, nhưng chuyện luôn vẻ kẻ cả, bề .
Ngược , khi đối mặt với đám con nhà giàu, giọng điệu tuy ôn hòa, nhưng cũng thiếu một chút cận. Chỉ khi đối mặt với Thái Việt, thái độ gần như thể gọi là cung kính.
Người , phận chắc chắn tầm thường.
Không chỉ Lý Năng nghĩ , những khác cũng đoán tương tự.
Bởi , khi buổi học đầu tiên kết thúc, Tào phu tử rời , tất cả học trò trong giảng đường vẫn yên tại chỗ, ai ngoài.
bọn họ vẫn Thái Việt thì thầm bàn tán.
Cuối cùng, vẫn là Phạm Ỷ Lâm, đầu đám con nhà giàu, dậy, tiến lên chào hỏi Thái Việt.
Hắn thẳng xuống chiếc ghế bên cạnh Thái Việt, vốn ở đó thấy liền vội tránh .
“Ngươi là Thái Việt?” Phạm Ỷ Lâm mở miệng: “Ta từng gặp ngươi ở huyện Tĩnh Bình. Thái học nhà ở ? Sao tới huyện Tĩnh Bình học?”
Vấn đề , khi tới đây nó chắc chắn sẽ hỏi.
Nó cũng cần giấu giếm, bèn đem lời trả lời Lưu huấn đạo một nữa.
Các bạn học khác trong giảng đường đều vểnh tai lên , xong ai cũng kinh ngạc, thì là từ kinh thành tới.
Chỉ là nếu cha đều mất cả, tại Lưu huấn đạo còn đối xử với nó thiện như ? Xem vị biểu thúc biểu thẩm trong miệng nó tầm thường.
Phạm Ỷ Lâm vốn hỏi cho rõ ngọn ngành, nhưng cũng đầu gặp mặt, hỏi quá nhiều là , bởi bèn chuyển đề tài, hỏi nó về chuyện ở kinh thành.
Những ở đây đều từng đến kinh thành, cả ba phe đều nhịn mà nghiêng về phía nó, đế đô phồn hoa rốt cuộc trông như thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2813-chia-keo.html.]
Thái Việt từng đám trẻ cùng tuổi ở bến tàu đánh, cho nên đó nó trở nên chút nhút nhát, đặc biệt là sợ hãi những đứa trẻ trạc tuổi .
Ngược , đối với nhỏ hơn , hoặc lớn hơn nhiều, nó thể giao tiếp bình thường.
Cũng may học trò ở huyện học nhỏ nhất cũng 13-14 tuổi, đều lớn hơn Thái Việt nhiều, nó cũng đỡ căng thẳng hơn một chút.
Phạm Ỷ Lâm cách chuyện của nó, liền Thái Việt xuất từ gia đình nghèo khó.
Thậm chí khi cha nó qua đời, phận lẽ còn thấp.
Hắn ý kết giao, cũng đây là thuộc cùng đẳng cấp với , nên ý kéo nó nhóm bạn của .
Thái Việt cũng quả thật theo quen với từng bạn học, dẫn dắt, nó cuối cùng cũng còn câu nệ như nữa.
Lý Năng và đám Triệu Cảnh thấy thế, liền chút mất hứng.
Nghĩ rằng Thái Việt đây, cũng sẽ chẳng mấy giao thiệp với bọn họ. Người tiền đều chơi với tiền, chẳng gì lạ cả.
Ai ngờ bao lâu, Thái Việt liền dậy, từ trong cái túi sách kỳ lạ của lấy một túi tiền.
Sau đó cầm túi tiền, chia kẹo cho đám Phạm Ỷ Lâm.
Phạm Ỷ Lâm cũng ngẩn một chút: “Đây là…”
“Đây là kẹo vị trái cây, của chắc là vị cam, còn vị nho, vị lê nữa, trộn lẫn cả , các nếm thử xem.”
Phạm Ỷ Lâm đương nhiên từng ăn kẹo, cũng ăn qua kẹo vị trái cây. Nghe loại kẹo rẻ, hàng nhập về cũng khó. Cha cũng là đối tác ăn biếu tặng mới .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Không ngờ Thái Việt tùy tiện lấy cả một túi để chia cho , mà còn mỗi hai viên?
Đây giống như kẹo mạch nha bình thường, Phạm Ỷ Lâm lập tức bóc một viên bỏ miệng.