Cố Vân Đông tiễn Từ Tập , lắc đầu, đầu thấy Hồng chủ bộ.
Người mặt còn treo vẻ mặt bất ngờ, đối diện với ánh mắt của Cố Vân Đông, vội vàng cúi đầu: “, trông họ việc.”
Cố Vân Đông nhún vai, về hậu nha.
Trì Trì tỉnh dậy. Thiệu Thanh Viễn cho nó một món đồ chơi nhồi bông, nó liền giường vung tay vung chân sức lăn lộn.
Nàng tiến lên, một tay bế con trai lên. Trì Trì hưng phấn kêu một tiếng: “Mẹ.”
Sau đó, nó ném món đồ chơi trong tay lên giường, vặn vẹo đòi ngoài.
Cố Vân Đông liền với Thiệu Thanh Viễn: “Ta đưa con ngoài chơi, cứ từ từ xem.”
“Ừm.” Chàng ngẩng đầu .
Cố Vân Đông cũng chuyện Từ Tập đến, bế Trì Trì liền ngoài.
Tiểu gia hỏa đặc biệt thích đến những nơi náo nhiệt, thấy phía đang việc hăng say, liền vặn vẹo đòi đến xem.
nơi đó lộn xộn, va va đập đập dễ thương, Cố Vân Đông chịu dẫn nó , đành ôm con trai bếp, cho nó chút đồ ăn.
Cảnh bà tử đang ở đó nhặt rau, thấy Cố Vân Đông , vội vàng dậy: “Phu, phu nhân, ngài dặn dò gì ạ?”
“Không cần căng thẳng, chỉ hấp cho con một cái trứng thôi, bà cứ việc của .” Nói Cố Vân Đông liền lấy hai quả trứng gà.
Cảnh bà tử hoảng sợ, vội vàng tiến lên: “Phu nhân, ngài , để là , để . Bếp núc lộn xộn, ngài ngoài , đợi trứng hấp xong, sẽ mang cho tiểu thiếu gia.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2744-co-van-dong-bi-ngan-can.html.]
Cố Vân Đông đứa con trai trong lòng, nhóm lửa hấp trứng cũng quả thực dễ dàng, dứt khoát đưa trứng gà cho Cảnh bà tử: “Được, bà hấp , nhặt rau cho bà.”
Quả nhiên nhân lực đủ, vẫn là tự tay mới nhanh.
Cảnh bà tử thở phào một , lời càng như kinh hách, vội vàng ngăn : “Phu nhân ạ.”
“Được , nhặt, bế con đây chơi lá rau, chứ?”
Cảnh bà tử tuy vẫn thôi, nhưng cuối cùng ngăn cản nữa, đành gật đầu. Chỉ là trong lòng vẫn lo lắng, lá rau gì vui mà chơi? Đây là lãng phí ? Huyện nha nghèo như còn tiết kiệm.
Ai…
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Cố Vân Đông bế Trì Trì, lưng về phía Cảnh bà tử, ôm Trì Trì lòng, cầm một cọng đậu đũa dài cho Trì Trì cầm vung vẩy chơi, còn thì cầm một nắm rau lách tách nhặt lên.
Cảnh bà tử đang nhóm lửa, rõ lắm, chỉ là từ góc bếp qua, cảm giác như đống rau Cố Vân Đông hỏng nhiều, trong lòng liền một trận đau xót.
Khó khăn lắm trứng hấp mới xong, Cảnh bà tử vội ngừng dậy, lấy trứng hấp từ trong nồi : “Phu nhân, trứng hấp xong ạ.”
Cố Vân Đông dậy, bế con rửa tay, một tay nắm nó, một tay bưng khay ngoài.
Cảnh bà tử tiễn hai con cửa, lúc mới cuối cùng thở phào một , nhặt rau.
Không ngờ đầu , liền thấy hai đĩa rau thu dọn xong. Không những nhặt sạch sẽ, cọng cọng, lá lá, mà còn xếp ngay ngắn. Những cọng đậu đũa cây nào cây nấy dài ngắn đều tăm tắp, giống như đo đạc cẩn thận.
Cảnh bà tử khỏi đầu, về phía Cố Vân Đông và rời , đầu đầy dấu chấm hỏi – đây thật sự là do phu nhân nhặt ??