Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian - Chương 2731: Gài Bẫy Xong Là Chạy

Cập nhật lúc: 2025-10-23 07:08:39
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thiệu Thanh Viễn chắp tay, vẻ mặt nghiêm túc mở miệng: “La lão gia, mong rằng ngài trở về tìm cho kỹ, thù lao nên trả cho , hy vọng nó cánh mà bay. Hôm nay, xin cáo từ .”

 

Dứt lời, vững vàng liền .

 

Đoạn Khiêm liếc , liếc La lão gia, cũng phất tay áo bỏ .

 

Cố Vân Đông mắt lạnh La lão gia, nhạt một tiếng, cũng .

 

Trì Trì cha, , chú Đoạn, cuối cùng sang La lão gia hừ mạnh một tiếng, đó ngoan ngoãn vùi đầu lòng Cố Vân Đông.

 

La lão gia tức đến suýt nữa phun máu, ông vội tiến lên vài bước, định giải thích. mà những vị đại phu ở cửa sôi nổi tiến lên hỏi: “La lão gia, lệnh ái thật sự chữa khỏi ? Thật sự tỉnh ?”

 

“La lão gia, Cửu Khương Hoa vẫn còn trong tay ngài ?”

 

“La lão gia…”

 

Những tiếng hỏi dồn dập, nhanh chặn bước chân đuổi theo của La lão gia, ông chỉ thể cứng rắn ở cửa giải thích.

 

Còn về lời giải thích , những ở cửa tin , đó là chuyện khác.

 

Thực chỉ La lão gia vây quanh, mà ngay cả bên phía Thiệu Thanh Viễn cũng theo , hỏi thế nào chữa khỏi cho La nhị cô nương.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

đến gần, thấy ánh mắt u ám lạnh như băng của , lúc lẽ nhắc đến bất kỳ chuyện gì của nhà họ La, nên họ đều thức thời dừng , dám tiến lên.

 

Mãi cho đến khi đến con đường trung tâm náo nhiệt, Đoạn Khiêm mới thở phào một , bước chân cũng chậm : “Không ngờ La lão gia cũng đào hố chờ chúng nhảy .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2731-gai-bay-xong-la-chay.html.]

Trịnh tiểu ca xốc tay nải vai, vội chen lên hỏi: “Thiếu gia, ngài những đó sẽ tin Cửu Khương Hoa ở chỗ chúng ?”

 

“Chắc chắn tin, phía hai đang lén lút theo chúng .” Thiệu Thanh Viễn như chuyện gì bế con trai, những sạp hàng nhỏ bày phố, đầu hỏi Cố Vân Đông: “Có mua chút đồ về ?”

 

“Muốn.” Cố Vân Đông vội vàng gật đầu: “Lúc nãy xem qua , trái cây ở đây đặc biệt nhiều, tươi. Nàng đừng bây giờ sắp tối, nhưng sạp hàng vơi chút nào, giá cả chắc chắn cũng rẻ hơn ban ngày một chút.”

 

Đoạn Khiêm bên cạnh cạn lời, hai thiếu chút bạc đó ?

 

Cố Vân Đông thật sự dừng một sạp hàng, cúi đầu lựa vải thiều. Chủ quán thấy khách đến, lập tức nhiệt tình giới thiệu, gần như khen vải nhà lên tận mây xanh.

 

Đoạn Khiêm nhân cơ hội đến bên cạnh Thiệu Thanh Viễn, chút tò mò hỏi: “Nói mới nhớ, Cửu Khương Hoa rốt cuộc hai cất ?”

 

Thiệu Thanh Viễn liếc một cái: “Ngươi hỏi nhiều gì? Dù cho , chẳng lẽ còn đòi ?”

 

Đoạn Khiêm lập tức chuyện với nữa.

 

Cố Vân Đông chọn một đống vải thiều. Người bán hàng rong dùng túi lưới bằng rơm rạ đựng cho nàng: “Tổng cộng ba mươi lăm văn, cảm ơn phu nhân. Phu nhân nếu ăn ngon, đến ủng hộ quán nhỏ của .”

 

Cố Vân Đông trả tiền, nhận lấy túi lưới, từ bên trong lấy ba quả, mỗi một quả: “Vải ở đây rẻ đến mức khiến tức điên. Vải ở kinh thành, một túi nhỏ như ít nhất cũng một lạng bạc.”

 

“Ở đây trái cây nhiều, tự nhiên là rẻ.” Hầu như nhà nào cũng trồng cây ăn quả, rẻ thì cũng bán hết .

 

Cố Vân Đông vô cùng đồng tình, thấy Thiệu Thanh Viễn bế Trì Trì tiện, liền bóc cho một quả đưa đến bên miệng.

 

Thế nhưng ngay khi nàng thu tay , phát hiện trong tay Trì Trì cũng đang cầm một thứ gì đó màu vàng cam.

 

 

Loading...