Lời của Thái thôn trưởng còn dứt, phía đột nhiên truyền đến một giọng quen thuộc đầy kiêu ngạo: “Hay là cái gì? Hay là bắt bồi thường ? Ha ha ha ha, Đại Cốc thôn các ngươi vẫn vô liêm sỉ như xưa !”
Những trong nhà chính giật , sắc mặt đều đổi, đột ngột đầu .
Ngay đó, họ thấy một đám ồn ào kéo tới từ phía . Những trong tay cũng cầm cuốc, gậy gộc và các công cụ khác.
Người dẫn đầu là một nam tử ngoài ba mươi tuổi, da ngăm đen, trông vẻ hung dữ, nhưng khí thế mười phần, những dân làng phía ông đều tin phục.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Đứng bên cạnh nam tử chính là Thiệu Võ, Thiệu Thanh Viễn phái . Hắn len qua đám đông chạy đến bên cạnh Thiệu Thanh Viễn, thì thầm: “Gia, thuộc hạ mời đến.”
“Làm .”
Thái thôn trưởng cuối cùng cũng hồn, tức giận gầm lên: “Phạm Vũ, ngươi đến Đại Cốc thôn gì?”
Phạm Vũ khoanh tay ngực, hừ lạnh một tiếng: “Làm gì ư? Đương nhiên là xem trò vui. Ta các ngươi thấy tiền nổi m.á.u tham, thấy nhà giàu từ nơi khác tới, liền lừa gạt tống tiền một khoản, nào là giả bệnh, nào là thổ huyết, chịu thả . Ta đến đây để xem các ngươi thật sự vô liêm sỉ đến thế , tiện thể giúp chống lưng, để tránh việc các ngươi tự bại hoại danh tiếng thôn mà còn liên lụy đến thôn .”
Đại Đức nghiến răng nghiến lợi: “Người Tiểu Cốc thôn các ngươi đều rỗi việc, chạy sang thôn xen chuyện khác?”
“Đây là xen chuyện khác, mà là Tiểu Cốc thôn, do mời đến.” Thiệu Thanh Viễn bước giữa sân. Một chiếc ghế từ lúc nào bày . Hắn đỡ Cố Vân Đông đang ôm con xuống, những dân làng Đại Cốc đang dám tin, một tiếng.
Thái thôn trưởng càng thêm căng thẳng: “Thiệu công tử, ngươi đây là ý gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2654-thieu-thanh-vien-moi-nguoi-giup-suc.html.]
“Ý gì?” Thiệu Thanh Viễn : “Chính là ý mà các ngươi đang thấy. Các ngươi đông thế mạnh, còn đây là khách lạ, bên cạnh chỉ bấy nhiêu , luôn cần tìm chút trợ giúp. Xem đoán sai, các ngươi quả nhiên sẽ dễ dàng để chúng rời . Vừa , chúng cũng , vẫn nên bàn bạc rõ ràng chuyện hôm nay, giải quyết vấn đề xong xuôi tính.”
Sắc mặt Thái thôn trưởng khó coi. Ông hề ý định lừa gạt tống tiền Thiệu Thanh Viễn, chỉ là ông việc từ đến nay thiên về dĩ hòa vi quý. Bên Đại Đức đông, dân làng cũng về phía , vợ chồng Thiệu Thanh Viễn mà đối đầu với họ thì chẳng lợi lộc gì.
Dù họ cũng là nhà giàu , cho chút tiền bạc để tiêu tai thì chuyện cũng coi như qua, đối với họ chỉ là chút lòng thành, hà cớ gì cứ lớn chuyện kéo dài thời gian của cả hai bên? Ông cũng chiếm lợi ích gì.
ông ngờ, vợ chồng Thiệu Thanh Viễn là sợ lớn chuyện, thậm chí còn tìm đến tận Tiểu Cốc thôn mời cả thôn trưởng và dân làng bên đó tới.
Vốn là một chuyện nhỏ, giờ sắp trở thành chuyện lớn giữa hai thôn.
Thái thôn trưởng hít sâu hai , mặt trầm xuống hỏi: “Ngươi giải quyết thế nào?”
“Đương nhiên là từng bước một.” Thiệu Thanh Viễn cũng xuống: “Trước tiên là chuyện A Thúy rơi xuống nước.”
“Chuyện khi nào đến lượt ngoài như ngươi chủ? Cút ! Bằng đừng trách chúng khách khí!” Đại Đức cầm gậy gỗ trong tay, định xông lên.
Đồng Thủy Đào bước tới ngăn , túm lấy cây gậy gỗ trong tay , cong nhẹ.
‘Bốp’ một tiếng, cây gậy gỗ to bằng cổ tay trực tiếp gãy đôi.
Phạm Vũ, ban đầu định dẫn xông lên giúp đỡ, "..." Cô nương ăn gì mà lớn lên ? Vị Thiệu công tử chắc là cần bọn họ giúp ?