Cố Vân Đông gật gật đầu, “Đã , ngươi rót nước .”
Đồng Thủy Đào , bên Cô biểu Kha cũng trấn an xong cô bé trong lòng, đứa trẻ chút sợ sệt hướng bên Cố Vân Đông thoáng qua, chợt đối diện với ánh mắt tò mò của Trì Trì, nhất thời sững sờ, đầu trở .
Cô biểu Kha vỗ vỗ lưng nàng, lúc mới với Cố Vân Đông, “Ta tính toán nhận nuôi đứa trẻ .”
Cố Vân Đông kinh ngạc, “Đứa trẻ là…”
Nàng thật sự chấn kinh , nàng cũng xem như hiểu Cô biểu Kha. Cô biểu Kha thích trẻ con, nhưng cũng từng ý niệm nhận nuôi.
Kỳ thật nhiều đều khuyên nàng, nàng đơn độc một , nhân lúc còn trẻ nuôi một đứa trẻ, tương lai cũng dưỡng lão tống chung, đến nỗi một cô đơn trong nhà.
Cô biểu Kha đều cự tuyệt, nàng cảm thấy một cũng , cũng lo lắng vấn đề dưỡng lão. Con cái nhà họ Nhiếp đều cận với nàng, thường xuyên còn sai mang đồ vật đến thăm nàng, nàng ăn mặc lo, thiếu thứ gì, tương lai cũng sợ ai chăm sóc.
Sự kiên trì , từ khi phu quân nàng qua đời cho đến nay, nàng đều từng đổi.
Không ngờ hiện giờ đột nhiên nảy ý niệm .
Cô biểu Kha rũ mắt thoáng qua cô bé trong lòng, ánh mắt dịu dàng ấm áp.
Nàng thấy Đồng Thủy Đào , liền với cô bé, “Ni Ni, con ăn chút gì với dì Thủy Đào ? Không cần sợ, dì quen con, mới bắt con. Bây giờ con là đứa trẻ ngoan, sẽ tổn thương con, tin , ừ?”
Cô bé chớp chớp mắt, thoáng qua Cô biểu Kha, thoáng qua Đồng Thủy Đào.
Đồng Thủy Đào là mắt , thấy liền Cô biểu Kha chuyện riêng với tiểu thư, lập tức từ trong bọc giấy bàn lấy một khối bánh mì mềm mại, “Cháu tên là Ni Ni? Vừa là dì , cháu sợ hãi ? Dì xin cháu, xin , cháu thể tha thứ cho dì ? Nếu cháu trách dì, thì nhận lấy khối bánh mì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2617-tinh-toan-nhan-nuoi-dua-tre-nay.html.]
Ni Ni nhịn nuốt nước miếng, mùi thơm của bánh mì cứ len lỏi mũi nàng. Nàng ăn, hơn nữa Đồng Thủy Đào nhỏ giọng chuyện với nàng, Cô biểu Kha cũng bảo nàng theo dì qua bên , nàng do dự một chút, cuối cùng gật đầu một cái.
Đồng Thủy Đào nở nụ , đưa bánh mì tay nàng, thấy nàng từ đùi Cô biểu Kha bước xuống, lúc mới nắm lấy tay của nàng, tính toán về phía cửa.
Ai ngờ Ni Ni đột nhiên đầu , Trì Trì đang mắt mong chờ bánh mì, nghĩ nghĩ, đưa về phía , “Em trai ăn.”
Trì Trì vốn dĩ còn thèm thuồng, kết quả khi bánh mì thật sự đưa tới mặt, nhỏ bé rụt về phía .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Cái biểu tình … Giống như là ngươi bỏ độc bánh mì cố ý cho ăn, bất lợi với , ngươi là .
Cô biểu Kha đều cái bộ dáng nhăn mày nhỏ xíu của chọc cho bật .
Cố Vân Đông đỡ trán, “…”
Ni Ni thấy thế, nhất thời nên thế nào cho , Cố Vân Đông với nàng, “Con tự ăn , em trai đến ăn ít đồ vật, bụng còn no, ăn nổi nữa.”
“À.” Ni Ni lúc mới thu về, đặt ở bên miệng c.ắ.n một miếng, ngay đó vị thơm ngọt của bánh mì cho mừng rỡ .
Sau đó, Cố Vân Đông nhạy bén cảm giác Trì Trì thế - nhưng - thở - phào - nhẹ - nhõm - một - !!!
Hắn là thành tinh ?
Tiểu gia hỏa lẽ cảm giác cái bánh mì vô hại, liền bắt đầu hừ hừ giãy giụa xuống đất.