Cố Vân Đông lạnh một tiếng, nàng rõ ràng với Trương Chí Phàm, còn việc mấy đồng ý thì là vấn đề của nàng.
Nàng định dây dưa với mấy , chỉ Trương đại gia, nhắc nhở một câu, “Yêu cầu thứ nhất ngươi , nếu yêu cầu thứ hai đến nơi đến chốn, thì coi như thất bại trong gang tấc. Ta ngại ở đây lật bản án, thời gian.”
Nói , nàng cùng Thiệu Thanh Viễn về phía thuyền.
Trương Chí Phàm cuống quýt, “Thiệu đại nhân, quận chúa, xin hai vị chờ một lát, sẽ thuyết phục nhị của , xin hai vị chờ một chút.”
Cố Vân Đông dừng , “Được, các ngươi nhất nên nhanh lên, nhiều thời gian như thế.”
Trương Chí Phàm lập tức kéo Trương nhị gia và mấy một góc chuyện riêng, gì, và cách nào để thuyết phục họ, Cố Vân Đông quan tâm.
Nàng thấy Tiết Vinh khi đưa Thái Việt về khoang thuyền , liền vẫy tay gọi .
“Lúc đó Thái Việt chịu ngoài?” Hắn vẫn luôn cuộn tròn giường gặp ai.
Tiết Vinh , “Việc hỏi tiểu thiếu gia, tiểu thiếu gia tìm cha , nhưng chịu buông tay Thái công tử, cuối cùng bất đắc dĩ, Thái công tử đành nắm tay cùng ngoài.”
Cố Vân Đông, “……”
Xem Thái Việt quả nhiên mềm lòng với Trì Trì.
Như cũng , hiện giờ Thái Việt đề phòng cả lớn lẫn trẻ con, nhưng đối mặt với đứa bé như Trì Trì thể bộc lộ sự mềm mỏng trong lòng, cuối cùng tự phong bế quá mức.
Tuy rằng đó Trương Chí Phàm là lời dối trá, nhưng một điểm đúng là điều Cố Vân Đông lo lắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2547-dat-thanh-thoa-thuan.html.]
Nàng cảm thấy nếu Thái Việt cứ tiếp tục như , e rằng sẽ chuyện tự tổn thương bản , đến lúc đó bọn họ ngăn cũng .
Cố Vân Đông nghĩ , sang với Thiệu Thanh Viễn, “Chúng đưa Thái Việt cùng , nếu lo thì lo cho trọn vẹn. Nếu đưa riêng về kinh thành, với bộ dạng của , sẽ xảy chuyện gì.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Thật Thiệu Thanh Viễn cũng ý , liền gật đầu, “Được.”
Trong lúc hai chuyện, bên Trương Chí Phàm cùng Trương nhị gia và mấy thương lượng xong.
Chỉ là sắc mặt mấy đều vô cùng khó coi, khi tới hai vợ chồng Cố Vân Đông ánh mắt đều mang theo vẻ cam lòng và căm hận.
Cố Vân Đông bận tâm, chỉ cần đưa bạc là .
Trương Chí Phàm do dự một lát, c.ắ.n răng, cuối cùng vẫn đưa ngân phiếu tay Tiết Vinh.
“Quận chúa đưa hai yêu cầu, chúng đều , chuyện đến đây là kết thúc. Lát nữa, sẽ cho thu xếp hành lý của Thái Việt đưa đến bến tàu, từ nay về , Trương gia và Thái Việt còn bất cứ liên quan gì.”
Cố Vân Đông gật đầu, “Có thể.”
Nàng nhận lấy ngân phiếu, xem qua, lượng chính xác, liền cất trong tay áo.
Trương Chí Phàm chút luyến tiếc mấy tờ ngân phiếu , cuối cùng nghiến răng, dẫn Trương nhị gia mấy rời .
Cố Vân Đông thở phào một lớn, “Xong .” Nàng , “Tuy nhiên trời cũng còn sớm nữa, chúng chi bằng ăn cơm trưa hãy xuất phát, dù cũng còn chờ Trương gia đưa đồ của Thái Việt đến.”
Ngừng một chút, nàng thêm, “ nghĩ đến hành lý Trương gia đưa tới cũng gì , Thái Việt nếu cùng chúng , thì đồ mặc đồ dùng dọc đường vẫn cần chuẩn một chút. Lát nữa sẽ cùng Thủy Đào dạo phố, … Phu quân? Phu quân? Chàng ?”