Cho nên, Triệu đại nhân khỏi thêm Cố Đại Giang, đang cạnh Cố Vân Đông, vài , Cố Đại Giang xa lạ quen mắt, cứ thế khiến nhớ chuyện năm đó.
Hắn Cố Đại Giang thi Hương xong, sớm muộn gì cũng sẽ gặp mặt, , hai lẽ sẽ là đồng liêu.
Triệu đại nhân ý định hàn huyên vài câu, nhưng Thiệu Thanh Viễn cắt lời, “Triệu đại nhân, chúng việc Quốc Tử Giám, còn xin Triệu đại nhân hành sự thuận tiện.”
Triệu đại nhân ngẩn , chờ xong chuyện xảy , suy nghĩ một lát, liền gật đầu, “Được, các vị , cũng tin nhi tử do Cố giáo d.ụ.c mà chuyện gian lận. Dù , vẫn là cần điều tra rõ ràng sự việc mới .”
Hắn phất tay, quan binh canh giữ cổng lớn Quốc Tử Giám lập tức gật đầu, tránh nửa để đoàn .
Cố Vân Đông và mấy đương nhiên thành vấn đề, nhưng Dư Dương và mấy ngăn .
Dư Dương vội vàng , “Ta là bạn của Vân Thư, chúng tin tưởng nhân phẩm của Vân Thư, lẽ thể chứng cho .”
Triệu đại nhân , gật gật đầu, cũng cho phép họ .
Dư Dương thở phào nhẹ nhõm, thấy Cố Vân Đông và họ đều xa, vội vàng bước chân gấp gáp theo .
Họ cũng là đầu tiên đến Quốc Tử Giám, bên trong lớn, vì hôm nay là kỳ thi tuyển sinh, Quốc Tử Giám tạm thời nghỉ một ngày, cho nên con đường yên tĩnh.
Dư Dương dáng vẻ vội vã của Cố Đại Giang và họ, nhỏ giọng , “Không ngờ phụ của Vân Thư quen Cửu Môn Đề đốc Triệu đại nhân, Triệu đại nhân ở đây, khẳng định sẽ trả sự trong sạch cho Vân Thư.”
“, Triệu đại nhân theo cùng a.” Hắn tuy rằng cho phép thủ vệ thả họ , nhưng bản vẫn ở cổng, đầu liếc mắt một cái, phát hiện Triệu đại nhân cưỡi lên ngựa nữa, xoay liền , tiếp tục tuần tra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2457-hanh-su-thuan-tien.html.]
“Triệu đại nhân dù cũng là Cửu Môn Đề đốc, tiện trắng trợn chống lưng cho Vân Thư ? Hơn nữa, nhiều học sinh trong Quốc Tử Giám đều là con cháu của gia đình huân quý, con cái của quan lớn nhất phẩm cũng ít, cho nên tiến sĩ của Quốc Tử Giám địa vị cao cả, trực tiếp lệnh Hoàng thượng, nhất định sẽ nể mặt nào.” Nếu là đều bởi vì bối cảnh gia đình sâu rộng mà thể gì thì trong Quốc Tử Giám, thế thì chẳng là loạn ?
“…… Tóm , cảm thấy Triệu đại nhân khẳng định sẽ khoanh tay .”
Dư Dương xua xua tay, “Suỵt, đừng chuyện, chúng theo xem là ngay.”
Dư Dương và họ , Triệu đại nhân căn bản cần theo .
Hiện giờ Cố Vân Đông, Thiệu Thanh Viễn, Dịch Tử Lam , ai mà thể chống lưng cho ? giống như Dư Dương và họ đang thảo luận, ở cái nơi Quốc Tử Giám , vẫn cần giảng đạo lý, quyền thế tuy rằng hữu dụng, nhưng cũng hữu dụng.
Đang chuyện, đoàn cũng đến cửa học đường của Quốc Tử Giám.
Tùy tùng của Trữ phu tử dẫn họ đến đây liền dừng , “Cố tú tài và họ đang ở bên trong, tiện lộ diện, xin cáo từ .”
“Đa tạ.”
“Khách khí.”
Tùy tùng gật gật đầu, lập tức xoay rời .
Cố Vân Thư và đoàn lúc mới hướng bên trong, chỉ là định bước cánh cửa, liền thấy bên trong truyền đến một giọng quen thuộc.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Trữ , Tế tửu đại nhân hiện giờ cũng tới, hiện tại thể xử lý gian lận ? Nếu tùy ý loại tiểu nhân âm hiểm nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, thì đối với các học sinh khác, chẳng là bất công?”
Người là……