Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian - Chương 2450: Quận Chúa Vĩnh Gia Lên Tiếng

Cập nhật lúc: 2025-10-20 01:12:16
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mã Bình Xuyên lắc đầu, tiến đến tai thấp giọng , “Ngươi cảm thấy, nếu phận Thẩm , hiện tại còn cần tự tới tham gia kỳ thi tuyển sinh ?”

 

Lý Gia Văn sững sờ, cũng đúng .

 

Lấy phận Thẩm , an bài một tiến Quốc Tử Giám, đó căn bản là chuyện dễ như trở bàn tay.

 

Mã Bình Xuyên, “Kia cũng gì đại ân tình lớn lao, Thẩm báo ân, cấp cho chút bạc cùng chỗ là đủ. Ta thông thường đại nho trong tay đều bản đơn lẻ thi họa, chỉ cần loại chỗ , cũng đủ triệt tiêu ân tình , nào cần dùng đến danh ngạch tiến cử?”

 

Lý Gia Văn cảm thấy lý, bằng chứng mạnh mẽ và lực nhất, đó là Cố Vân Thư tự tới khảo thí.

 

Mã Bình Xuyên Cố Vân Thư bằng ánh mắt như độc, nếu tiểu tử xen việc khác, sớm Thẩm coi trọng, cần khúm núm mặt Nhiếp thông, càng đừng đích tới khảo thí.

 

Hôm nay tới nhiều như , thể thấy tỷ lệ thi đậu thấp đến mức nào.

 

Mã Bình Xuyên hít sâu một , đột nhiên hỏi Lý Gia Văn, “Chúng cho một bài học?”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Lý Gia Văn sửng sốt, “Ngươi cái gì?”

 

Mã Bình Xuyên nở nụ , thêm nữa.

 

lúc , cửa Quốc Tử Giám , lớn tiếng với đám đông, “Khảo thí lập tức liền bắt đầu , thỉnh chư vị học sinh mang hảo vật phẩm tùy , tiên xếp hàng ở bên , chờ kiểm tra qua , theo thứ tự tiến .”

 

Mọi rùng , các sĩ tử tham gia khảo thí vội ngẩng đầu ưỡn n.g.ự.c về phía .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2450-quan-chua-vinh-gia-len-tieng.html.]

 

Dư Dương lập tức thúc giục Cố Vân Thư xếp hàng, “Ngươi mau , chúng cứ ở quán bên uống . Thi cử cho , cần khẩn trương.”

 

Cố Vân Thư gật đầu, vốn định đầu xem Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn, nhưng vì đám kích động, họ cũng ở một vị trí nào rõ.

 

Mà Trịnh em vợ Đại Lực dẫn gặp Dịch Tử Lam, cũng bởi bảy cong tám quặt, một hồi lâu mới cuối cùng tới mặt tỷ phu nhà , nịnh nọt với Dịch Tử Lam.

 

Dịch Tử Lam hừ lạnh một tiếng, “Ta bảo ngươi nên lui tới với hai tên tú tài ? Sao cùng bọn chúng quậy với ? Với đầu óc ngươi, gặp bọn chúng, chỉ nước xoay như chong chóng.”

 

Trịnh em vợ chút phục, thấp giọng lầm bầm hai câu, “Đầu óc ? Không khá ?”

 

“Ngươi cái gì?!” Dịch Tử Lam nheo mắt.

 

Trịnh em vợ vội vàng , “Ta cái gì, đúng , tỷ phu, thấy đứa bé . Chính là tên tú tài chín tuổi, cùng chúng ăn cơm trong tửu lầu đó. Ta thấy cũng khảo thí, nhưng ngươi , tiến cử ?”

 

Dịch Tử Lam liếc Cố Vân Đông bên cạnh một cái, , “Hắn tự thi đậu bằng bản lĩnh của , cần tiến cử.”

 

Trịnh em vợ lời , mắt tạch trừng lớn, “Hắn còn tự thi đậu ư? Hắn thật đúng là tự lượng sức . Tưởng rằng chín tuổi đỗ tú tài thì ghê gớm lắm , lát nữa thi , khẳng định nhè. Tỷ phu, loại chút tự lượng sức , về ngươi vẫn là cần quản , kẻo cẩn thận liên lụy.”

 

Cố Vân Đông dừng bước chân, xoay đầu mỉm , “Trịnh công tử đối với , tựa hồ hiểu ?”

 

Trịnh em vợ kinh ngạc về phía phụ nữ đang chuyện với , nhíu mày, hỏi, “Cái gì ngươi?”

 

 

Loading...