Còn về tiểu bằng hữu Cố Vân Khiếu…
Ban đầu Thường Nha Nha đưa cùng Tân Mính Các chơi, nhưng Khiếu Khiếu sáng sớm thức dậy, liền lộc cộc chạy về sân Cố Vân Đông, nhất quyết ở cùng , căn bản để ý tới Thường Nha Nha.
Cố Vân Đông bật , bảo Thường Nha Nha cứ việc chơi, trong nhà hạ nhân, chăm sóc một đứa trẻ vẫn là thành vấn đề.
Trì Trì vẫn đang ngủ trong nôi, Khiếu Khiếu bên cạnh, ngủ ngon lành, cũng ngáp theo một cái.
Cơn buồn ngủ dường như thể lây lan, Khiếu Khiếu nghĩ nghĩ, nhấc chân nhỏ định trèo lên.
Cố Vân Đông bất đắc dĩ, vội vàng giữ , “Khiếu Khiếu mệt , chúng qua bên giường ngủ nhé? Cái nôi sẽ đung đưa, hơn nữa nhỏ, nếu cứ thế bò lên sẽ lật đấy.”
Khiếu Khiếu ngơ ngác, nhưng ngã, đó ngước mắt về phía chiếc giường xa xa, cân nhắc một chút, cảm thấy xa, nhanh chóng dụi dụi mắt, “Không mệt.”
Cố Vân Đông chọc , “Được , Khiếu Khiếu ăn chút gì ?”
Đôi mắt Khiếu Khiếu ‘tạch’ một cái sáng lên, cái đầu nhỏ dùng sức gật gật.
Cố Vân Đông phân phó lấy chén canh trứng, từng chút từng chút đút ăn.
Khiếu Khiếu ăn đến thỏa mãn, đôi mắt hạnh phúc đều híp , chờ mở mắt nữa, lúc đối diện với đôi mắt tròn xoe của Trì Trì.
Hắn nhanh chóng nuốt canh trứng xuống, giọng đặc biệt to và vang, “Đệ .”
Cố Vân Đông đều giật , Trì Trì bình tĩnh vô cùng.
Khiếu Khiếu xoay cái hình nhỏ nhắn, ngay cả canh trứng cũng ăn, bên cạnh nôi, “Đệ .”
Cố Vân Đông bật , “Khiếu Khiếu, Trì Trì là cháu ngoại của con, nha.”
Khiếu Khiếu mờ mịt, “Đệ ?”
Thôi kệ, bé như cháu ngoại là gì, nhỏ hơn cứ gọi là thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2440-de-de.html.]
Ý nghĩ Cố Vân Đông dứt, vạt áo Khiếu Khiếu kéo hai cái, nàng tò mò về phía .
“Tay.” Khiếu Khiếu bĩu môi, hắc hắc hắc .
Cố Vân Đông sửng sốt, tầm mắt khẽ dời, dừng bàn tay nhỏ mũm mĩm của . Ngay đó liền phát hiện từ lúc nào, Khiếu Khiếu đưa tay nhỏ trong nôi, chạm Trì Trì, lúc thằng bé bắt lấy.
Hai đứa trẻ .
Nàng bật , nhưng ngay đó, sắc mặt Khiếu Khiếu đổi, đột nhiên bẹp miệng, ‘oa’ một tiếng òa lên.
Cố Vân Đông hoảng sợ, nhanh chóng đặt chén canh trứng sang một bên, hỏi , “Sao ? Sao đột nhiên ?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Khiếu Khiếu đáng thương vô cùng Trì Trì trong nôi, “Đau.”
Đau?
Cố Vân Đông dừng , tầm mắt dừng tay hai đứa, vội vàng mở xem.
Quả nhiên, tay nhỏ Trì Trì nắm chặt ngón cái của Khiếu Khiếu, vấn đề là nắm thì thôi, còn dùng cái đầu ngón tay cắt móng tay nhéo. Trì Trì từ bé sức lực lớn, tay Khiếu Khiếu mềm, nhéo chẳng đau ?
Cố Vân Đông nhanh chóng bẻ ngón tay Trì Trì , giải cứu Khiếu Khiếu.
Ngay đó trừng mắt nhi tử một cái, nhỏ giọng , “Thằng nhóc hư, thấy con thật thà là bắt nạt đúng ?”
Trì Trì tay chân múa may hai cái, “A……” Không , chỉ là cách bày tỏ yêu thích mạnh mẽ hơn chút thôi.
Cố Vân Đông điểm điểm tay tiểu tử nhỏ, xoay an ủi Khiếu Khiếu, xoa xoa tay cho .
Khiếu Khiếu ăn hai miếng canh trứng, liền vứt cơn đau đầu, xem Trì Trì.
Cố Vân Đông, “……”
Nàng lắc đầu, Đồng Thủy Đào chính là lúc tiến , “Tiểu thư, Đỗ Thiên Khánh tới.”