Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian - Chương 2435: Ăn nhờ ở đậu

Cập nhật lúc: 2025-10-19 15:32:21
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khiếu Khiếu đang trong lòng Cố Vân Thư phẫn nộ : “Đồ lừa đảo.” Hứa dẫn nó ăn đồ ngon, kết quả ôm tay lờ .

 

Khiếu Khiếu giãy giụa tuột khỏi lòng , Cố Vân Thư lập tức bật , vội vàng ôm chặt nó.

 

“Được , đưa con mua đồ ăn ngon ngay đây.” Nói , đầu bảo Cố Tiểu Khê mấy : “Tiểu thúc, con đưa Khiếu Khiếu đến cửa hàng đằng mua chút đồ ăn, về ngay lập tức, .”

 

Dứt lời, liền chui khỏi xe ngựa, đó xoay , bế Khiếu Khiếu cũng đang hưng phấn kém xuống.

 

Mấy xe: “...”

 

Cố Đại Giang bất đắc dĩ với Thiệu Võ đang đ.á.n.h xe: “Đi thôi, cứ chậm chậm theo hai đứa nhỏ.”

 

“Vâng ạ.”

 

Cố Vân Thư bế tiểu gia hỏa béo tròn mũm mĩm về phía một tiệm bánh ngọt cách đó xa. Bánh táo đỏ ở tiệm ăn khá ngon, quá ngọt, đồ cũng sạch sẽ. Tiểu gia hỏa gần hai tuổi, đúng là đang ở tuổi cái gì cũng ăn thử.

 

Cũng may Cố Vân Thư luyện võ từ nhỏ, sức lực lớn, bằng chắc bế nổi nó.

 

Khiếu Khiếu ngửi thấy mùi bánh táo đỏ, cái mũi nhỏ cứ hít hà liên tục, Cố Vân Thư mà buồn .

 

Cậu phảng phất thấy hình ảnh Khả Khả ba tuổi chằm chằm món thịt kho tàu mắt sáng rực, rốt cuộc cũng Khiếu Khiếu giống ai.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2435-an-nho-o-dau.html.]

Cậu bế đứa trẻ thẳng tiệm, xe ngựa thì dừng ở bên ngoài.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Mà Lý Gia Văn ở cách đó xa, cứ chằm chằm bóng lưng bọn họ, đôi mắt híp .

 

Cho đến khi vỗ vai , kỳ quái hỏi: “Lý , một ở đây ?”

 

Lý Gia Văn hồn, vội : “Mã , còn nhớ từng với , về tiểu tử tuổi còn nhỏ là tú tài ?”

 

“Nhớ chứ, chẳng trời cao đất dày, còn định tham gia kỳ thi tuyển sinh của Quốc Tử Giám ? Sao tự dưng nhắc đến nó?” Mã Bình Xuyên nhắc tới Quốc Tử Giám, trong lòng liền bực bội.

 

Lý Gia Văn lạnh: “Trước từng ngoài cùng nó vài , thấy tiểu tử quen thuộc kinh thành, còn tưởng nó là ở đây. Hôm nay mới , nhà nó mới kinh, cái vẻ nhà quê trải sự đời của nhà nó . Hèn chi, miệng nó lúc nào cũng nhắc đến tỷ tỷ, tỷ phu, còn tỷ tỷ và tỷ phu nó đều cửa hàng ở kinh thành, buôn bán tệ. Giờ xem , chắc tỷ phu nó là kinh thành, còn nó cũng chỉ là nương nhờ tỷ tỷ mà ở đây, mà cứ như giỏi giang lắm.”

 

Mã Bình Xuyên bật : “Có vài chính là thích sĩ diện hão, nhỏ tuổi hư vinh như , khẳng định thực học gì. Ta thấy kỳ thi tuyển sinh Quốc Tử Giám , nó chắc chắn rớt.”

 

là hư vinh thật. Ta còn đang thắc mắc, nếu nó là kinh thành, qua với học sinh kinh thành, mà cả ngày cứ giao lưu học thức với đám học sinh ngoại lai chúng , thì .”

 

Mã Bình Xuyên gật đầu: “Huynh chấp nhặt với nó gì, chẳng qua cũng chỉ là kẻ ăn nhờ ở đậu mà thôi.”

 

Ăn nhờ ở đậu??

 

Lý Gia Văn bất giác liếc Mã Bình Xuyên một cái. Nói đến ăn nhờ ở đậu, vị Mã cùng thê tử Nghiêm Linh của , mới là kẻ thực sự chào đón thì ?

 

Hắn đảo tròng mắt, chú ý đến Cố Vân Thư nữa, hỏi Mã Bình Xuyên: “ , hôm qua thông tri, kỳ thi tuyển sinh của Quốc Tử Giám diễn ba ngày nữa, chuẩn thế nào ? Ta vị cột chèo của thăng quan? Bảo tiến cử chẳng là chuyện dễ dàng ?”

Loading...