Tôn thị vội vàng dập đầu nhận với Thiệu Thanh Viễn: “Đại nhân, sai , thật sự nghĩ một miếng nhỏ gây hậu quả lớn như . , từ bé thích ăn cay, thời gian sinh con thì ăn lâu . Nhất thời thèm ăn... nghĩ tiểu thiếu gia gần đây bắt đầu ăn cháo, cơ hội b.ú sữa ít , ăn một ngụm, qua mấy ngày cũng . ngờ...”
Không ngờ sữa của Cố Vân Đông hai ngày ít, mà Trì Trì cần ăn cháo. Cho nên khi ôm Trì Trì giao cho Tôn thị bú, Tôn thị tự nhiên dám ăn đồ cay. Vốn dĩ nghĩ vấn đề lớn, Trì Trì từ khi sinh thể , uống một ngụm sữa cũng đến mức xảy chuyện gì chứ? Ai ngờ thực sự bệnh, tin, Tôn thị sợ đến mềm cả chân. Nàng xong .
Quả nhiên, Cố Vân Đông sắc mặt tái xanh, lạnh : “Đến nước còn cố cãi, ăn đồ cay cũng thôi , ăn xong còn chịu thật, tự tiện chủ cho hài tử b.ú sữa, ngươi tội chồng thêm tội, đáng giận đến cực điểm.”
Cố Vân Đông thật sự nổi giận, bộ dạng ủ rũ rầu rĩ của Trì Trì, lòng nàng như d.a.o cắt. Hài tử hiện giờ vốn yếu ớt, giống như hiện đại y học phát triển, đừng là dày vấn đề, một cái cảm mạo đơn giản cũng thể đoạt mạng hài tử. Cũng may mắn Trì Trì thể , trong nhà Thiệu Thanh Viễn ở đây. Nếu họ chút chú ý, chỉ cho rằng nó là chơi mệt chuyện, thì hậu quả sẽ dám tưởng tượng.
Cho nên, thấy Tôn thị còn cố cãi, nhấn mạnh chỉ ăn một chút, cứ như thể Trì Trì biến thành như là do bản nó, luồng khí giận trong lòng nàng liền thẳng tắp xông lên, hận thể đ.á.n.h c.h.ế.t nàng .
Ánh mắt Cố Vân Đông càng thêm lạnh lùng, nàng Tôn thị đang cúi đầu, ngón tay siết chặt, : “Báo quan .”
Tôn thị đột nhiên ngẩng đầu, động tác quá bất ngờ, kịp che giấu vẻ mặt phục và phẫn hận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2389-chet-cung-khong-hoi-cai-tac-gia-bach-dau-mong.html.]
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Cố Vân Đông lạnh một tiếng, xoay phòng xem con trai.
Sắc mặt Tôn thị tái nhợt, vội vàng dập đầu với Thiệu Thanh Viễn: “Đại nhân tha mạng, sai , dám nữa, Đại nhân tha mạng...”
Thiệu Thanh Viễn mặt lạnh tanh, căn bản nàng, với Thiệu Văn đang một bên: “Đem .”
Thiệu Văn tiến lên kéo cánh tay Tôn thị, lôi nàng ngoài. Tôn thị xin tha một trận, thấy Thiệu Thanh Viễn và những khác căn bản lay chuyển, còn hy vọng, liền bất chấp tất cả mà lớn tiếng mắng: “Các m.á.u lạnh như ? Hài tử vẫn , xảy chuyện gì ? Có đáng để truy cùng g.i.ế.c tận, đưa cửa quan ? từng thấy nào lòng sắt đá như các , đáng đời hài tử bệnh, xem đều...”
Lời còn xong, Thiệu Văn một phen đ.á.n.h choáng váng. Thiệu Văn nhịn đá nàng một cước, chuyện sai lầm c.h.ế.t cũng hối cải, còn dám nguyền rủa tiểu chủ tử, đáng trừng phạt.
Tôn thị lôi thẳng, Thiệu Thanh Viễn bước phòng, thấy Cố Vân Đông đang cầm khăn lau tay cho Trì Trì, Dương Liễu và Thiệu Âm đều vây quanh tiểu gia hỏa lo lắng sốt ruột. Cũng may Vân Thư Vân Khả đều Quận vương phủ khách, nếu căn phòng sẽ chật kín .
Anh tiến lên, với Dương Liễu và Thiệu Âm: “Mẹ, thím, hai về phòng nghỉ ngơi . Có con ở đây , hai cứ yên tâm. Bên cạnh Trì Trì cũng nên vây quá nhiều .”