Sau một thoáng do dự, Thái Văn Khiêm nhớ lời Cố Vân Đông uy h.i.ế.p hôm nay, nghĩ đến tất cả những gì nhà họ Thái chịu đựng đều do Thiệu phủ và Hoài Âm Hầu phủ gây . Lửa giận trong lòng như thiêu đốt, hít một thật sâu, bất ngờ nhảy theo bóng dáng hắc y nhân qua cửa sổ.
Sân tuy lớn, nhưng vì vụ việc khiến Thái Văn Khiêm nổi giận, tất cả gia nhân đều ý tứ mà chạy sang bên bếp trốn tránh. Thêm đó, Thái phu nhân cũng đang dẫn theo thu dọn hành lý, chuẩn cho việc dọn nhà hai ngày tới. Bởi , dù sân nhỏ nhưng Thái Văn Khiêm mà gặp một ai.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Hắc y nhân mở thẳng cửa phòng Thiệu Tuệ. Thái Văn Khiêm giật , chút khó hiểu, nhưng vẫn theo.
Trong phòng Thiệu Tuệ một ai, hiện tại nàng chỉ là một sống bằng c.h.ế.t. Tuy hạ nhân sắp xếp bên cạnh hầu hạ, nhưng vì nhà họ Thái sa sút, hạ nhân tiền tiêu vặt, còn chen chúc trong những gian phòng nhỏ hẹp, ngày nào cũng sống trong đau khổ. Đáng tiếc, chủ nhà vẫn nắm giữ khế ước bán của họ, khiến họ buộc tiếp tục ở tiểu viện. họ tận tâm tận lực hầu hạ thì thể nào, đặc biệt với như Thiệu Tuệ, đến cả việc mách tội cũng .
Phòng trong thông gió , bước một luồng mùi khó chịu xộc tới. Hắc y nhân nhíu mày, vẻ ghét bỏ mà che mũi . Quay đầu thấy Thái Văn Khiêm cũng , cau mày còn dữ hơn cả , thầm nhạo một tiếng trong lòng.
Thái Văn Khiêm cũng nhận hình tượng của mặt ngoài lắm. Chủ yếu là từ khi chuyển đến đây, gần như từng đến sân của Thiệu Tuệ, nên thật sự mùi vị trong phòng khó ngửi đến thế. Mãi đến khi cố gắng thích nghi , mới cau mày hỏi: “Ngươi dẫn đến đây gì?”
Hắc y nhân lấy một chiếc khăn, đến giá rửa mặt bên cạnh, nhúng khăn ướt đưa cho Thái Văn Khiêm. Người nghi ngờ nhận lấy: “Làm gì?” Hắc y nhân hiệu về phía Thiệu Tuệ: “Che miệng mũi nàng .”
Thái Văn Khiêm hít một ngụm khí lạnh, dám tin lùi hai bước: “Ngươi, ngươi cái gì??”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2384-me-con-lam-vay-la-vi-me-tot-tac-gia-bach-dau-mong.html.]
“Che miệng mũi nàng .”
Thái Văn Khiêm , Thiệu Tuệ giường: “Ngươi điên ? Ngươi, ngươi g.i.ế.c ruột của ?”
“Thái công tử cần gì kinh hãi đến thế. Ngươi nghĩ mẫu ngươi sống trong bộ dạng là vui vẻ ? Sống bằng c.h.ế.t, còn thống khổ hơn cả khuất. Ngươi là giúp nàng giải thoát khỏi đau khổ, ngươi hiểu ? Đây mới là điều một đứa con hiếu thuận nên . Hơn nữa, hiện giờ tiền t.h.u.ố.c men châm cứu của mẫu ngươi tốn ít đúng chứ? Không khoản chi , cuộc sống của các ngươi cũng thể dư dả hơn nhiều.”
Thái Văn Khiêm đoạn đầu thì vẫn phản ứng gì, nhưng khi hắc y nhân đến câu cùng, ánh mắt khẽ lóe lên, chiếc khăn ướt trong tay cũng run rẩy.
Hắc y nhân tiếp tục: “Tiếp theo các ngươi còn tự thuê nhà, mẫu ngươi trong tình trạng chắc chắn cũng cần một phòng riêng. Ngươi xem, ngươi cần gì tự chuốc lấy rắc rối đó? Đây căn bản là khoản chi tiêu cần thiết. Ngươi giúp mẫu ngươi giải thoát, giải thoát cho chính , lưỡng kỳ mỹ, chẳng hơn ?”
Tay Thái Văn Khiêm động đậy. Không qua bao lâu, ngẩng đầu, mắt đỏ hoe hỏi: “Ngươi thật sự thể giúp trả thù nhà họ Thiệu và Hoài Âm Hầu phủ?”
“Có thể.”
Thái Văn Khiêm nhắm mắt . Sau một lúc lâu, mới cất giọng khàn khàn : “Được.” Hắn đột ngột nắm c.h.ặ.t t.a.y , từng bước một đến mép giường. Nhìn mẫu gầy còn hình , Thái Văn Khiêm thì thầm: “Mẹ, con cũng là vì .”