Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian - Chương 2314: Quả báo nhãn tiền

Cập nhật lúc: 2025-10-16 13:10:30
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngoài xe ngựa, Đỗ Thiên Khánh Thiệu Văn hỏi như , ngược đột nhiên thêm chút dũng khí. Cậu ngẩng đầu lườm Thiệu Văn một cái, đó đầu, cách tấm rèm với Cố Vân Đông: “Chủ, chủ nhân, thể giúp một việc .”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

“Ngươi .” Cố Vân Đông vội hỏi.

 

Giọng điệu háo hức đó Thiệu Thanh Viễn nhịn đưa tay gõ nhẹ nàng một cái, cái giọng hóng chuyện rõ ràng quá ?

 

Đỗ Thiên Khánh cũng nghẹn một chút, suýt nữa mở miệng .

 

“Chủ nhân, thể nhờ mai, giúp và, và Trương cô nương kết duyên .”

 

Cố Vân Đông đột nhiên vỗ tay một cái, quả nhiên là tương tư.

 

Hử? Khoan .

 

“Trương cô nương? Vị Trương cô nương nào?”

 

“Chính là chưởng quỹ của Tân Mính Các, Trương Nghênh Nguyệt, Trương cô nương.”

 

Cố Vân Đông: “…” Vẻ mặt nàng trong nháy mắt cứng .

 

Qua một hồi lâu, nàng mới đưa tay xoa mặt, hỏi: “Này, lúc ngươi thành ? Không sợ thể con, lỡ dở ?”

 

Mặt Đỗ Thiên Khánh đỏ bừng, ấp úng một lúc lâu mới mở miệng: “Chẳng , Thiệu đại nhân thể vấn đề gì ?”

 

Cố Vân Đông bừng tỉnh, trêu chọc : “Hóa lúc ngươi thành , chỉ là vì gặp con gái cưới mà thôi , bây giờ gặp thì tin lời phu quân ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2314-qua-bao-nhan-tien.html.]

 

Đỗ Thiên Khánh ngượng chín cả mặt, nhưng lời đến nước , dứt khoát thẳng hết.

 

“Chủ nhân, lúc sai , nên năng chắc nịch như . Ta thật sự cũng ngờ…” Chủ yếu là vì vợ của bỏ theo khác, khiến chút sợ hãi.

 

Lúc đó thật sự suy nghĩ gì, chỉ cảm thấy tìm một công việc, chăm sóc cha, chăm sóc La Khỉ, ba nương tựa cũng , còn tâm tư đó nữa.

 

duyên phận thật kỳ lạ, đôi khi mắt , trong lòng yên, lo lo mất vô cùng khó chịu.

 

“Chủ nhân, thành ý. Ta , đây từng thành , so với Trương cô nương quả thực chút xứng. đảm bảo, sẽ đối xử với cô , sẽ phụ bạc cô . Cô việc ở Tân Mính Các thì cứ , ở trong thành cũng . Cha , dù cũng là giao hàng, ở trong thành ngoại thành đều cả, chúng cũng thể mua một căn nhà trong thành để ở.”

 

Trong tay họ vẫn còn chút bạc, mua một căn nhà nhỏ vẫn thể.

 

Thật sự , sẽ hỏi mượn chủ nhân một ít, đợi lúc rảnh rỗi núi một chuyến, bán chút con mồi để gom góp, vấn đề cũng lớn. Huống chi bây giờ cũng tiền công, công việc chạy vặt khắp nơi mệt hơn trong xưởng, nên tiền công cũng cao hơn một chút.

 

Cố Vân Đông ngờ họ suy tính đến mức , tức thì nhịn : “Ngươi thành ý, thì tìm một bà mối đến Trương gia cầu hôn .”

 

“Ta cũng lắm, nhưng phát hiện, Trương thẩm mắt lắm. Mấy thấy đều hất mặt lên trời, chuyện với Trương cô nương thêm vài câu, bà còn cầm chổi lớn đòi đ.á.n.h .”

 

Cố Vân Đông xong ha hả, cả ngả lòng Thiệu Thanh Viễn.

 

Nàng thật sự nhịn : “ là quả báo nhãn tiền, ông trời tha cho ai bao giờ .”

 

Đỗ Thiên Khánh: “…” Hoang mang hiểu.

 

Cố Vân Đông ho nhẹ hai tiếng, khó khăn lắm mới nín : “Đỗ Thiên Khánh, ngươi tìm ngươi, hỏi ngươi thành , định giới thiệu cho ngươi là ai ?”

Loading...