Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian - Chương 2296: Cố Vân Thư là người ở đâu

Cập nhật lúc: 2025-10-16 05:10:21
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm im lặng lấy sách che mặt, vẻ .

 

Trần chưởng quỹ thấy mà suýt nữa bật , ông vội ho nhẹ một tiếng bên ngoài hàng rào gỗ, đẩy cửa bước : “Thúc, thím.”

 

Ngôi nhà của vợ chồng họ Thẩm trong Quốc Tử Giám lớn lắm, hiện tại chỉ hai vợ chồng cùng hai hầu ở, cũng cần nơi ở quá rộng.

 

Ngôi nhà bao quanh bởi một hàng rào gỗ, bên trong còn một mảnh vườn nhỏ do Thẩm phu nhân tự khai khẩn, ngày thường trồng rau trồng hoa, cuộc sống trôi qua cũng thanh nhàn.

 

Tiếc là quạnh quẽ.

 

“Đại Dũng đến đấy ?” Thẩm phu nhân lập tức đặt bình tưới nước xuống: “Mau , thím pha cho con chén .”

 

“Thím cần bận tâm ạ, con chỉ đến với thúc vài câu thôi.”

 

Miệng , nhưng Thẩm phu nhân vẫn nhà.

 

Trần chưởng quỹ đến mặt Thẩm , tiên hỏi thăm chân của ông, gì đáng ngại, mới đến chuyện của Cố Vân Thư.

 

“Thúc, Thiệu phu nhân quả thật dẫn hai đến tìm con.”

 

“Ồ? Nói gì ?” Ông tỏ vẻ như sớm .

 

Vẻ mặt Đại Dũng chút phức tạp: “Cố Vân Thư quả thật Quốc Tử Giám, nhưng tự thi đỗ, hơn nữa, là tú tài .”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Thẩm : “…”

 

Bàn tay đang lật sách của ông dừng , ông nghi ngờ nhầm: “Đã là tú tài? Mới chín tuổi?”

 

“Vâng.” Trần chưởng quỹ thuật lời của Cố Vân Thư, cũng luôn cả chuyện định tự thi Quốc Tử Giám.

 

Thẩm xong, một lúc lâu gì.

 

Một lát , ông đột nhiên bật : “Tốt, lắm, quả nhiên là một tiểu tử chí khí. Vậy còn Biển Nguyên Trí thì ?”

 

“Cậu chắc là .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2296-co-van-thu-la-nguoi-o-dau.html.]

 

Thẩm dừng một chút, ánh mắt đột nhiên trở nên nóng rực: “Thông minh học vấn, lầm .”

 

“Thúc, là con điều tra thử xem, ở kinh thành từng tin tức về một tú tài chín tuổi, con đoán từ nơi khác đến.”

 

Thẩm gật đầu: “, đúng, con tra xem, từ tới.”

 

Đại Dũng một tiếng, xoay chạy .

 

Thẩm phu nhân bưng , chỉ kịp thấy bóng lưng của ông: “Đại Dũng? Đại Dũng? Sao chạy nhanh thế?”

 

Quay đầu , thấy đôi mắt Thẩm sáng rực lên, Thẩm phu nhân khỏi ngẩn .

 

Đại Dũng ngoài, mãi đến tối mới trở về.

 

Thẩm và Thẩm phu nhân đang ăn cơm tối, thấy ông trở về, Thẩm phu nhân vội kéo ông xuống bên bàn ăn, xới cho ông một bát cơm: “Đến đây, ăn cơm , chuyện gì ăn xong .”

 

xong, mới phát hiện Đại Dũng phản ứng gì.

 

Thẩm nhíu mày: “Con ? Đã tra ? Biết bọn Cố Vân Thư là ?”

 

Đại Dũng vẻ mặt thất thần, nhúc nhích.

 

Nghe liền gật đầu: “Tra, tra ạ.”

 

“Cố Vân Thư là huyện Phượng Khai, phủ Tuyên Hòa, năm nay chín tuổi, cha tên Cố Đại Giang, cũng là một tú tài.”

 

Thẩm nhướng mày: “Ồ? Cha cũng là tú tài, như , nhà họ bây giờ là một nhà hai tú tài?”

 

Đại Dũng cuối cùng cũng đảo tròng mắt, ngơ ngác Thẩm , : “Cố Vân Thư chỉ là tú tài, mà còn là… tiểu tam nguyên.”

 

Thẩm sững sờ, đột ngột về phía ông: “Con, con gì? Tiểu tam nguyên?”

 

“Vâng, tiểu tam nguyên chín tuổi.” Phải thông minh đến nhường nào, mới thể ở độ tuổi , trong cả ba kỳ thi đều giành vị trí đầu, đ.á.n.h bại những học sinh khổ học mười mấy năm trời.

 

 

Loading...