Trần chưởng quỹ khinh miệt hừ một tiếng: “Đại phu y quán nếu chúng , thì chắc cũng cho ngươi lão gia chỉ trật chân chứ việc gì, ?”
Mã Bình Xuyên nghẹn họng, thấy Trần chưởng quỹ định , vội vàng chắn mặt: “Chưởng quỹ, ông từ từ . Vậy ông thể cho lão gia đang ở , vẫn yên tâm, tự đến xem. Cứu cứu đến cùng, thấy bình an vô sự, lúc nào cũng yên lòng.”
Sự kiên nhẫn của Trần chưởng quỹ cạn kiệt, ông hít sâu một , khí thế trong nháy mắt tăng lên ít.
Mã Bình Xuyên bất giác chút chột , lùi một bước nhỏ.
“Mã Bình Xuyên, Mã tú tài, toạc là để cho ngươi chút mặt mũi, thằng nhãi nhà ngươi còn bám riết tha? Rốt cuộc ngươi cho rằng chúng đều mù ngươi đang diễn kịch, là cho rằng mưu kế của cao siêu đến mức thiên y vô phùng ?”
Mã Bình Xuyên sững sờ, sắc mặt đổi, nhưng vẫn cứng cổ cãi: “Chưởng quỹ, ông đang gì ? Mưu kế gì, diễn kịch gì? Ông đừng vu khống , là công danh tú tài đấy.”
“Ngươi là ??” Trần chưởng quỹ “ha” một tiếng, lạnh lùng châm chọc: “Ba tên côn đồ đ.á.n.h với ngươi hôm qua bắt , chúng khai tất cả, là ngươi đưa bạc cho chúng để chúng diễn một màn kịch cùng ngươi.”
Bị, bắt ?
Mã Bình Xuyên dám tin, mắt trừng lớn. đối diện với vẻ mặt khinh thường của Trần chưởng quỹ, lập tức hồn, nhanh trí : “Ba tên côn đồ đó chắc chắn là cố ý , chúng đ.á.n.h với , sợ hỏi tội nên mới đổ hết trách nhiệm lên đầu , là vô tội.”
“Ba tên côn đồ đó vu oan cho ngươi, gã sai vặt bên cạnh ngươi thì ? Ngươi nghĩ chỉ ba tên côn đồ đó bắt thôi ?”
Nghe câu , Mã Bình Xuyên cuối cùng chịu nổi nữa, sắc mặt đại biến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2295-ma-binh-xuyen-hoang-so.html.]
Gã sai vặt của cũng bắt?
Thảo nào, thảo nào tối qua gã xuất hiện, sáng nay cũng vẫn thấy .
Hắn còn tưởng gã ở y quán, hóa là bắt .
Tại như ? Sao thể chứ? Vậy chẳng kế hoạch của đều đổ sông đổ bể ?
Trần chưởng quỹ hừ lạnh: “Ngươi nhất nên điều một chút, đừng giở trò gì nữa, cũng đừng quấn lấy nữa, nếu , sẽ chỉ ba tên côn đồ và gã sai vặt của ngươi bắt . Ngươi cố tình canh ở cổng Quốc Tử Giám, chờ lão ông hôm qua ngoài bám theo, thì chắc cũng điều tra phận của cụ . Lần là cụ lớn chuyện, nếu ngươi còn tiến lui, cẩn thận đến công danh tú tài cũng giữ .”
Mã Bình Xuyên hít một ngụm khí lạnh, hai chân bất giác lùi một bước.
Chân loạng choạng, vốn thương tích nên trụ vững, đầu gối khuỵu xuống, cả ngã sõng soài đất.
Trần chưởng quỹ châm chọc một tiếng, vòng qua rảo bước nhanh về phía Quốc Tử Giám.
Mã Bình Xuyên đất một lúc lâu mới chút hoảng hốt dậy, mờ mịt tại chỗ, nhất thời nên về .
Bước chân của Trần chưởng quỹ ngày càng nhanh, bao lâu đến sân nhà của Thẩm .
Chân của Thẩm vẫn khỏi, lúc đang trong sân, tay cầm một quyển sách .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Thẩm phu nhân ở bên cạnh tưới hoa, tưới mắng ông: “Bị như mà còn yên phận, sáng đòi uống rượu? cho ông , một tháng tới, ông đừng hòng đụng đến vò rượu, chỉ uống nước lọc thôi.”