Cố Vân Thư đang gặm một miếng thịt gà, liền cụ với ánh mắt kỳ quái.
Ân nhân?
Là ân nhân của cụ, mà cụ cháu vài câu liền bỏ mặc một ở y quán, còn bắt trả cả tiền t.h.u.ố.c cho ?
Lão ông tủm tỉm : “Sao gì?”
Cố Vân Thư bèn đầu liếc Cố Vân Đông đang coi là vô hình, đại tỷ hề hiệu gì cả.
Thế là đành : “Bởi vì cháu nhận kẻ tên Mã Bình Xuyên đó, chẳng bao giờ chuyện . Hôm nay cháu uống ở quán , thấy ở đó lâu, hề nhúc nhích. Mãi cho đến khi cụ từ Quốc Tử Giám , mới chậm rãi theo. Với nhân phẩm của , mà chủ động tay giúp thì mới là chuyện lạ.”
Lão ông ngờ là như , cụ : “Cháu chỉ vì cảm thấy nhân phẩm , nên kết luận rằng việc gặp ba tên côn đồ chắc chắn là do sắp đặt? Rồi còn cầm hạt dưa đậu phộng bên cạnh xem kịch?”
“Đó đương nhiên là một trong những lý do.” Cố Vân Thư : “Ban đầu chỉ là phán đoán của cháu, khi giao thủ với ba tên côn đồ thì cháu chắc chắn. Cụ đ.á.n.h thật sự là như thế nào ? Đó là lý lẽ, đ.á.n.h cho đến c.h.ế.t mới thôi. cụ xem Mã Bình Xuyên kìa, nắm đ.ấ.m mềm oặt chút sức lực nào, diễn kịch cũng thật một chút nào, cháu xem mà còn thấy ngượng, chẳng đặc sắc chút nào cả.”
Lão ông và Đại Dũng: “…” Cháu còn kén chọn nữa .
“Vậy, cháu nghĩ tại gài bẫy ? Dựng lên một màn kịch như ?”
Cố Vân Thư nghĩ ngợi : “Mục đích Mã Bình Xuyên đến kinh thành, cháu , Quốc Tử Giám, tiếc là cách nào. Đã thì chỉ thể tự tìm cách, tìm một phương pháp thích hợp. Hắn đợi ở cửa Quốc Tử Giám lâu như , cụ là liền bám theo, chứng tỏ tay từ cụ. Cháu đoán, cụ thể là phu tử trong Quốc Tử Giám, mà còn là loại trọng lượng. Hắn thể ngóng sở thích và thời gian ngoài của cụ ở đó, nên cố tình mai phục.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2286-han-la-phu-tu-cua-quoc-tu-giam.html.]
Lão ông cúi đầu , quần áo quả thật cũ kỹ mà.
Cụ cảm thấy đứa trẻ thú vị: “Sao cháu chắc chắn là phu tử bên trong? Biết , là hạ nhân của một gia đình quyền cao chức trọng nào đó trong Quốc Tử Giám thì ? Cách ăn mặc của trông cũng giống phu tử lắm, ?”
Cố Vân Thư chẳng buồn trả lời một câu hỏi rõ ràng như : “Ăn mặc thể giống , nhưng khí chất thì . Phu tử và hạ nhân cháu vẫn thể phân biệt , cụ chuyện là thể nhận .”
Một phu tử vạn quyển sách, rèn giũa và một hạ nhân hàng ngày lao động, hầu hạ chủ nhân, hai chỉ khác ở cách ăn mặc.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Có những cử chỉ nhỏ nhặt thật dễ để phân biệt.
Lão ông chút hoài nghi , đó liếc sang Đại Dũng, thật sự… rõ ràng đến ?
Đại Dũng cũng gì, thật cũng quá rõ ràng, ít nhất quen thì khó nhận .
Cụ bỗng nheo mắt , suy tư một lúc. Khi ngẩng đầu lên, vẻ mặt ôn hòa và mang theo ý : “Ta thấy các cháu lúc ở quán cũng khá lâu, cứ các học sinh của Quốc Tử Giám . Có , cũng Quốc Tử Giám học ?”
Cố Vân Đông, nãy giờ vẫn im lặng, câu liền đột ngột ngẩng đầu, về phía Đại Dũng.
Ánh mắt của nàng quá rõ ràng, khiến cả Đại Dũng và lão ông đều bất giác về phía nàng.