Cố Vân Đông xong, thấy hai vẫn còn vẻ tiếc nuối, suy nghĩ một chút : “Hay là, cho hai một chủ ý, khi cũng khiến chúng tức ách một phen chứ?”
Mắt Nhiếp Song sáng lên: “Tỷ .”
Cố Vân Đông ghé tai họ thì thầm một hồi, hai lập tức phấn chấn trở .
Cuối cùng, họ vẫn ở ăn cơm trưa mới . Khác với vẻ phấn khởi lúc đến, lúc về hai vô cùng cẩn trọng, Liễu Duy gần như dìu Nhiếp Song suốt cả chặng đường.
Họ về Nhiếp phủ . Thích ma ma tin Nhiếp Song thai thì mừng lắm, quả nhiên đồng ý cho họ tiếp tục ở Nhiếp phủ.
Bà là Nhiếp Song lớn lên, nỡ để nàng bận tâm vì những kẻ .
Trưa hôm đó, Thích ma ma chuẩn hai túi đồ lớn, giục họ mau chóng về Liễu phủ.
khi , Nhiếp Song lời Cố Vân Đông, tìm cớ cãi một trận với Nghiêm Linh.
Vừa , hai vị phu nhân nhà hàng xóm sang mượn chút đồ. Thích ma ma lấy cớ kho lấy đồ, bảo họ chờ ở hành lang.
lúc , Nhiếp Song lóc cửa, miệng ngừng mắng nhiếc đầy đau khổ và phẫn hận: “Ta từng thấy ai mặt dày như , đây là Nhiếp phủ, là tiểu thư của Nhiếp phủ. Hai các chỉ là kẻ ăn nhờ ở đậu, tư cách gì mà châm chọc mỉa mai, bắt chúng rời ? Những chuyện tổn thương tẩu tẩu , các đều thể coi như từng xảy ? Ca ca và tẩu tẩu rộng lượng cho các ở , đó là họ lương thiện, so đo tính toán. Người nào điều một chút đều sẽ an phận sống qua ngày gây sự, còn các thì ? Coi đây như nhà , một chút khách khí cũng , hổ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2274-cho-cac-nguoi-mot-chu-y.html.]
Hai vị phu nhân nhà hàng xóm thấy tiếng, tai liền vểnh lên, nép góc tường hóng chuyện.
Khóe mắt họ cũng thấy vợ chồng Nhiếp Song và vợ chồng Nghiêm Linh từ khúc quanh , trông như sắp khỏi cửa.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghiêm Linh giận sôi gan. Hai ngày nay ở Nhiếp phủ, bề ngoài thì vẻ thỏa, nhưng Thích ma ma dạng . Bề ngoài ngược đãi họ, nhưng âm thầm giở trò thì ngừng, từ miếng ăn thức uống, thứ nào mà thể động tay động chân?
Trớ trêu là ả lý cũng chỗ, tất cả đều Thích ma ma chặn họng.
Nghiêm Linh giở trò cũ, chạy cửa tìm hàng xóm láng giềng kêu ca, nhưng mở miệng nhận đuối lý, đám hàng xóm còn tỏ mất kiên nhẫn.
Vừa cũng là do Nhiếp Song cố tình bóng gió mặt ả, ả nhất thời kiềm chế , ngờ Nhiếp Song đột nhiên ầm lên, lóc đòi rời khỏi Nhiếp phủ, rằng Nhiếp phủ dung chứa nổi họ.
Thế cũng thôi , khỏi cổng lớn chỉ thẳng mặt vợ chồng ả mà mắng, thật quá đáng.
Nghiêm Linh tức đến hộc máu, định phản bác: “Ta khách khí chỗ nào? Ta ở trong phủ vẫn luôn an phận thủ thường, ngược là ngươi, thấy chướng mắt năm bảy lượt gây sự. Phải, đây là Nhiếp phủ, hạ nhân trong phủ đều lời ngươi, ngươi đối phó một ngoại nhân như còn dễ ?”
“Ta năm bảy lượt gây sự với ngươi? Nói năng lương tâm chứ, sáng nay ngoài, đến trưa mới về, gặp mặt ngươi đến nửa khắc, gây sự với ngươi lúc nào? Ngược là ngươi, thấy ngoài liền móc méo rằng đại ca cưng chiều chúng , bạn bè quan hệ ở kinh thành cũng chỉ giới thiệu cho vợ chồng , lời ngươi ?”