Cố Vân Đông nhíu mày, thấy hỏi: “Ngươi là Cố cô nương ? Ngươi thấy trong khỏe , thấy nóng , cần giúp ?”
Hắn đến gần hơn, ngay đó, một mùi hôi thối nồng nặc xộc thẳng mặt.
Cố Vân Đông sợ đến mức lập tức lùi một bước: “Ngươi , đừng qua đây. Ta khỏe, gì thoải mái, cần ngươi giúp.”
Người đàn ông nhíu chặt mày, vết sẹo mặt vì động tác mà trở nên méo mó, mang theo vài phần hung ác.
Cố Vân Đông rõ từ , nhưng câu hỏi của kỳ quái, như thể đoán nàng sẽ gặp chuyện gì.
Thấy đàn ông tiến về phía , Cố Vân Đông lập tức ngoài vườn mai.
Người đàn ông lập tức đuổi theo. Vì mùi , Cố Vân Đông ngay cả ý định giao đấu cũng .
Nàng vắt chân lên cổ mà chạy. Ra khỏi vườn mai bao xa, tình cờ thấy chủ tớ Diêu thị.
Chỉ là hai , về phía vườn mai, mà về hướng Như Ý Viên.
Cố Vân Đông lạnh một tiếng, xông thẳng đến mặt Diêu thị: “Thiếu phu nhân, rốt cuộc ý gì? Có ai tiếp đãi khách như ? Tự bỏ thì thôi, gia nhà các ngươi cũng mất, để một trong vườn mai uống một ngụm cũng tìm thấy ai. Lại còn gặp một kẻ thể hiểu nổi, mùi hôi thối thì thôi, đầu óc còn tỉnh táo, năng lộn xộn. Thiếu phu nhân, ngươi ưa cũng cần ghê tởm như chứ. Nếu nơi chào đón , về đây, cũng thèm đến.”
Diêu thị xông đến mặt cho giật , còn kịp rõ một tràng lời của nàng cho lùi một bước.
Mãi mới rõ ý trong lời của nàng, Cố Vân Đông phất tay áo bỏ .
Diêu thị chớp chớp mắt, bóng lưng xa của nàng, tên hầu mặt sẹo , lúc lủi mất.
Diêu thị đột nhiên hồn, vội chỉ Tiền ma ma: “Mau, mau đuổi nàng về.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-225-dieu-thi-ngat-xiu-ngat-xiu-ngat-xiu.html.]
“Lão nô ngay.” Tiền ma ma cũng chút ngơ ngác, vội vàng đuổi theo Cố Vân Đông.
Diêu thị một hồi lâu, mới đầy mặt khó hiểu: “Rốt cuộc là ? Cố Tiên Nhi lên kế hoạch ? Sao để Cố Vân Đông chạy thoát , tên hầu ngay cả một cũng cản ?”
Tiền ma ma nhanh . Bà già yếu, một bước, thể đuổi kịp ? Khi bà chạy đến cổng, thấy bóng dáng.
Diêu thị càng nghĩ càng thấy đúng, luôn cảm thấy gì đó vượt ngoài kế hoạch của .
Bà nhất thời cũng còn bận tâm đến Cố Vân Đông, vội với Tiền ma ma: “Đi, đến vườn mai xem .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Tiền ma ma cũng lo lắng sốt ruột, hai cùng đến vườn mai.
Còn đến nơi, thấy mấy hầu đang vây quanh một căn phòng cách đó xa, chỉ trỏ bàn tán.
Mí mắt Diêu thị giật giật, vội vã qua.
Giọng bên trong quá quen thuộc, ngoài Bành Trọng Phi còn thể là ai?
Diêu thị suýt nữa thì ngất . Tiền ma ma vội bảo những hầu khác rời , tự tiến lên đẩy cửa phòng.
Trong phòng một mảnh hỗn loạn. Khi rõ bên trong, Diêu thị thể thở nổi, thật sự ngất .
Tiền ma ma một trận hoảng loạn. Bành phủ trong nháy mắt gà bay chó sủa.
Cố Vân Đông cũng mặc kệ họ. Nàng khỏi cổng lớn Bành phủ, vội vã lên xe ngựa, liền thấy bên trong một ngờ tới đang .
“Sao ngươi ở đây?”