Cố Vân Thư thuận thế lăn một vòng đất, hai chân đá mắt cá chân của tên thứ ba. Người đó ngã xuống, Biển Nguyên Trí lập tức xoay đè lên .
“Bốp bốp bốp” ba tiếng trầm đục vang lên, ba tên du côn vốn còn kiêu ngạo, giờ chỉ còn lăn lộn đất ôm chân rên la.
Cố Vân Thư vỗ tay, dậy, cùng Biển Nguyên Trí đập tay một cái, đó nhướng mày với ba tên du côn: “Ta các ngươi tin, ai cũng đừng hòng cướp tiền của . Lần sáng mắt một chút, đừng điều mà chỉ bắt nạt kẻ yếu.”
Ba tên du côn nghiến răng nghiến lợi, ngươi mà là kẻ yếu??? Mẹ nó ngươi yếu chỗ nào?
Cố Vân Thư lười để ý đến chúng, đưa tay đ.á.n.h ngất cả ba tên.
Sau đó cùng Biển Nguyên Trí ngoài hẻm, vài bước, liền đối mặt với bà tử đang trợn mắt, vẻ mặt kinh ngạc.
Cố Vân Thư: “…”
Bà tử: “…”
Một lúc lâu , Cố Vân Thư lặng lẽ kéo Biển Nguyên Trí bên cạnh, leo lên lưng , bắt đầu rên rỉ: “Chân xong , đau c.h.ế.t mất, ai ui lẽ thật sự phế . Vừa tình thế cấp bách, kịp nghĩ gì cả hai chân, giờ tỉnh táo mới thấy đau quá, năm mươi lượng bạc chữa khỏi .”
“Biểu ngươi đừng lo, dù đập nồi bán sắt cũng sẽ chữa khỏi cho ngươi.” Biển Nguyên Trí vẻ mặt lo lắng, cõng nó chạy : “Bà bà nhường đường một chút ạ.”
Bà tử theo bản năng lùi sang một bên, đó, ngơ ngác hai bóng dáng nhỏ bé trong nháy mắt biến mất mắt.
Đây, đây, đây cũng quá thể diễn kịch trắng trợn ?
Bà tử lúc mới phản ứng , nhịn “phụt” một tiếng thành tiếng.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2238-co-van-thu-nho-yeu-lai-bat-luc.html.]
Cười xong, bà đầu ba tên du côn đang bất tỉnh trong hẻm, vội vàng trở .
Bà trở con phố đó, trái , liền thấy ở cửa một tiệm tạp hóa cách đó xa, hộ vệ mà họ mang theo đang gác.
Vậy là nhị phu nhân và tam tiểu thư chắc chắn đang ở trong tiệm tạp hóa.
Nhị phu nhân và các nàng quả thực tiệm tạp hóa. Trước đây ở kinh thành, họ thực sự từng dạo qua những cửa hàng như . Trước đó Thiệu Song nhắc, nếu trong thành những đặc sản gì, nhất là đến tiệm tạp hóa xem, loại cửa hàng nhiều chủng loại.
Quả nhiên, Nhị phu nhân cửa, liền thấy cửa hàng bày bán đủ loại đồ ăn và đồ dùng sinh hoạt.
Nghe tiệm tạp hóa là lớn nhất ở đây, thứ gì cũng đủ.
Nhị phu nhân qua một lượt, đang định chuyện với Thiệu Lan Thuần, thấy nàng mấy hứng thú, thậm chí còn chút cam lòng.
Nhị phu nhân thấy , tới hỏi nàng: “Con vẫn còn nghĩ chuyện ? Trách nên ngăn cản con?”
Thiệu Lan Thuần đột nhiên ngẩng đầu: “Nhị thẩm, con trách .”
Nhị phu nhân thẳng nàng.
Thiệu Lan Thuần cúi đầu, thấp giọng : “Con chỉ là, chỉ là nghĩ đến chuyện gặp ở Lỗ Vương phủ. Lúc đó, con cũng tính kế như , những vây xem đều chỉ trích con. Đôi khi con nghĩ, nếu lúc đó ai đó giúp con một lời thì mấy, chỉ một câu thôi là đủ .”
Nhị phu nhân sững sờ, ngay đó khẽ thở dài, nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng: “Là nhị thẩm hiểu lầm, thể đặt cảnh của con để suy nghĩ.”