Dặn dò Lỗ Huyên vài câu, bà Lỗ mới yên tâm lắm khỏi sân viện họ ở.
Chỉ là vài bước, bà kéo Lỗ Huyên sang một bên, từ trong lòng móc một túi vải nhỏ, mở để lộ những vụn bạc bên trong. Bà nhét túi vải tay Lỗ Huyên: “Cháu ngoan, bạc con giữ lấy, đừng mất. Nếu mua gì, con nhờ trong phủ mua giúp, đừng để chịu thiệt, ?”
Lỗ Huyên mím môi, đẩy bạc trở .
Bà Lỗ mỉm : “Con ngoan, bạc cho con thì con cứ nhận, bà vẫn còn. Con một ở bên ngoài, chút bạc phòng bà yên tâm. Con cứ yên tâm dùng, đợi con học thành tài, kiếm nhiều bạc hơn cho bà, ?”
Lỗ Huyên dừng một chút, gật đầu, cất bạc .
Bà Lỗ sờ đầu bé: “Được , mau xem phòng của con , bà về nhé. Phải lời sư phụ sư nương, hòa thuận với sư sư , nhé.”
Bà , kìm mà dụi mắt, dậy lưu luyến rời .
Lỗ Huyên đuổi theo vài bước mới dừng . Cậu đó hồi lâu, cuối cùng vẫn trở về phòng.
Chuyện nhận đồ cứ thế quyết định. Đêm đầu tiên ở Thiệu phủ, Trịnh Tuyền Thủy và mấy khác chút kích động và hưng phấn, mãi đến khuya mới ngủ.
Ngày hôm , họ chính thức bắt đầu học tập.
Tiền viện một gian nhà nhỏ, Thiệu Thanh Viễn cải tạo thành một lớp học nhỏ.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Sáng ngày đầu tiên, Thiệu Thanh Viễn đến lộ diện một chút, đó để Thiệu Toàn dạy họ học chữ.
Ở đó chỉ bốn Trịnh Tuyền Thủy, mà còn Cao Nha, cùng với La Khỉ Tết từ ngoại thành trở về, và cả Khả Khả đến xem náo nhiệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2154-bat-dau-hoc-tap.html.]
Những khác đều xem như là mới học, Khả Khả và La Khỉ đối với những kiến thức cơ bản nắm vững, hai liền tự sách.
Đối với các cô bé, ở đây bạn bè, vẫn hơn là một trong sân.
Khoảng thời gian , Khả Khả phần lớn đều chơi cùng tiểu quận chúa và An Ninh. Bây giờ qua Nguyên tiêu, An Ninh Cát thị bắt đầu việc học, tiểu quận chúa cũng giữ trong phủ sách.
Khả Khả tuy tương đối tự do, nhưng cũng thể học gì cả, những kiến thức cần vẫn học.
Hơn nữa cô bé một , luôn hứng thú, bây giờ bên cạnh còn ít ‘bạn học’, đặc biệt là thấy Lôi Kỳ nhỏ hơn đang ngoan ngoãn đó, cô bé lập tức chí tiến thủ.
Có lẽ là di truyền trí thông minh của Cố Đại Giang và Dương Liễu, ba chị em nhà họ Cố một khi nghiêm túc, tốc độ tiến bộ nhanh.
Khả Khả cũng , khiến Dương Liễu bằng con mắt khác, đối với cô bé cũng còn lo lắng sốt ruột như .
Việc dạy học ở lớp học nhỏ diễn đấy. Hàn thị cũng ở một bên chăm sóc Lôi Nham, một bên tìm việc để , cuộc sống trôi qua phong phú.
Tống Đức Giang đó đến hai , cùng Thiệu Thanh Viễn bàn bạc một bộ phương án trị liệu, bắt đầu châm cứu cho Lôi Nham.
Tiến triển khá , một tháng , Hàn thị vui sướng tiếng kêu ‘đau’ của Lôi Nham.
Khi Thiệu Thanh Viễn và họ trị liệu, Trịnh Tuyền Thủy và đám đều bên cạnh xem.
Đây là cơ hội học tập hiếm , ca bệnh như cũng ít gặp, vì cho dù lúc họ còn thuộc hết sơ đồ huyệt đạo, Thiệu Thanh Viễn cũng yêu cầu họ ở bên cạnh quan sát.
Thời gian dài như , Trịnh Tuyền Thủy và họ còn khỏi cửa, mặc dù Thiệu Thanh Viễn , chỉ cần thành nhiệm vụ trong ngày là thể tự do .