“Không mắng đại tỷ của , đồ khốn.”
Thiệu Tuệ đ.â.m lùi một bước, cũng may lực của đối phương lớn, bà ngã.
Chờ đến khi vững, bà đột nhiên ngẩng đầu về phía Tiểu Khả Khả đang phẫn nộ mặt, vươn ngón tay sắc nhọn: “Ngươi cái đồ tiện nhân giáo dưỡng dám đ.â.m ? Ta…”
Lời còn xong, một lực đạo khác lao tới, đột nhiên va bà một cái. Lần lực đạo chút mạnh, Thiệu Tuệ “bốp” một tiếng ngã xuống đất.
“Ai cho ngươi mắng Khả Khả? Ngươi mới là giáo dưỡng.”
Thiệu Tuệ hung tợn ngẩng đầu, mắng lớn: “Ngươi là ai hả?” Ngay đó, bà thấy rõ mặt, giọng lập tức nghẹn .
Là Tần An Ninh?
Con gái của Tần Văn Tranh, Thiệu Tuệ đương nhiên nhận .
Bà nhíu mày một chút, ngay đó, một bóng nhỏ khác lao tới.
Thiệu Tuệ đất, bóng đó lao đến mặt, đột nhiên vươn tay, hung hăng đẩy bà một cái.
Thiệu Tuệ đẩy ngã ngửa, tức giận đến hai mắt gần như nhỏ máu.
Lần là cái con nhóc thối hổ… tiểu… tiểu quận chúa???
Thiệu Tuệ kinh ngạc cô bé đang chống nạnh mặt , tiểu quận chúa phồng má: “Ngươi mới là đại tiện nhân, dám mắng Vân Đông tỷ tỷ và Khả Khả của , đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2084-dam-chet-nguoi.html.]
Một bụng tức giận của Thiệu Tuệ, khi thấy tiểu quận chúa, “phụt” một tiếng liền tắt ngấm.
Ba cô bé mặt xếp thành một hàng, giống như binh lính, ưỡn n.g.ự.c ngẩng đầu che mặt Cố Vân Đông, phảng phất như chỉ cần bà động tác gì, là thể tay g.i.ế.c c.h.ế.t bà .
Thiệu Tuệ nhịn nuốt nước bọt, bà tức giận đến mức dám mắng Cố Vân Đông, là vì từ đáy lòng bà coi thường nàng.
Cho dù là quận chúa thì , phu quân của bà từng với bà , Cố Vân Đông chỉ là trường hợp đặc biệt, Hoàng thượng vì để chiêu mộ và trấn an những bá tánh năng lực trong dân gian như nàng cống hiến sức lực cho ngài, là để nâng cao uy vọng trong dân chúng, nên mới phá lệ ban cho vinh dự lớn như .
Loại vinh dự , thực căn bản chịu nổi sóng gió, chỉ cần phạm một chút sai lầm, đó chính là kết cục một chọc là vỡ. Họ ở kinh thành gia thế và quan hệ sâu rộng, căn bản xa.
Cho dù hiện tại Quận vương gia và Tần Văn Tranh chống lưng cho họ, cũng chỉ là sự sắp đặt của Hoàng thượng, cho lệ mà thôi.
Cho nên thành ý xin của Thiệu Tuệ cũng đủ, bà tự cho xuất từ Hầu phủ, là phu nhân tứ phẩm cáo mệnh, tự nhiên là cao quý hơn Cố Vân Đông.
Bà thể mất lý trí mặt Cố Vân Đông, thể mắng nàng, nhưng đối mặt với tiểu quận chúa, bà ngay cả thở mạnh cũng dám.
Cho dù tiểu quận chúa tuổi còn nhỏ, nhưng cô bé là mà Thái hậu yêu thương hết mực, đừng là bà , cho dù là hoàng tử công chúa trong cung cũng dám đắc tội với cô bé.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
thấy con trai đang ngã mặt đất, n.g.ự.c m.á.u tươi nhuộm đỏ, Thiệu Tuệ vô cùng cam lòng, đất, lập tức nấc lên, với tiểu quận chúa: “Tiểu quận chúa chủ cho , vợ chồng nhà họ Thiệu tàn nhẫn độc ác, đóng cửa đ.á.n.h chúng , ngài xem, ngài xem con trai , đ.á.n.h đến chỉ còn một , là máu, thủ đoạn của họ thật tàn nhẫn, tiểu quận chúa tâm địa thiện lương, nhất định chủ cho chúng .”
Trẻ con dễ mềm lòng, bà yếu thế, cho dù tiểu quận chúa cuối cùng về phía , cũng sẽ ngượng ngùng trách tội bà , thậm chí còn thể khiến cô bé và nhà họ Thiệu cách.
Sau khi thoáng bình tĩnh , Thiệu Tuệ lập tức nghĩ đối sách.
Tiểu quận chúa sững sờ một chút, liếc Thái Văn Khiêm, mở to mắt: “Anh t.h.ả.m quá, đều chảy m.á.u .”