Cố Vân Đông nhíu mày, định hỏi ông là ai, thì thấy nọ như chuột thấy mèo, đột nhiên giật nảy , vắt chân lên cổ mà chạy.
Cố Vân Đông: “…” Chẳng lẽ mặt nàng khắc bốn chữ ‘hung thần ác sát’ ?
“Ơ, là Triệu Đại Phát ?” Phía bỗng nhiên vang lên một giọng quen thuộc.
Cố Vân Đông đầu , liền thấy cả nhà Trần Lương đang tới. Người chuyện là Chu thị, trong tay bà còn cầm một cái rổ, bên trong là rau dưa các loại.
Triệu Đại Phát? Hóa ông chính là Triệu Đại Phát mà Thung Tử .
Cố Vân Đông như điều suy nghĩ, liếc về hướng ông chạy trốn, mới hỏi Chu thị: “Cháu đang định tìm đây, bảo Vân Thư mời qua ăn cơm mà mãi thấy, cứ tưởng chuyện gì bận.”
Cố Vân Thư phía , đang chuyện với Ngưu Trứng, ngẩng đầu : “Chị cả yên tâm, em chắc chắn thành nhiệm vụ.”
“Còn ?” Chu thị : “Vân Thư nhà cháu ăn khéo quá, cái miệng nhỏ cứ liến thoắng, chúng mà đến thì cứ như tội lớn . cũng thể tay , đây , vườn hái chút rau, nên mới chậm một chút.”
“Thím khách sáo quá ạ.”
Nói nàng đầu quanh, thấy nhà Phùng Đại Năng .
Vân Thư lúc mới : “Quế Hoa thẩm ở nhà, Phùng đại thúc xây nhà, bận quá nên đến ạ.”
Phùng Đại Năng hiện giờ là một bận rộn. Từ khi giúp Cố Vân Đông xây xong ngôi nhà ngói xanh gạch đỏ , bao nhiêu xếp hàng mời ông xây nhà.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Hiện tại tay ông đang hai công trình, bận tối tăm mặt mũi.
Lưu Quế Hoa hôm qua dẫn hai đứa con về nhà đẻ, hôm nay vẫn về.
Cố Vân Đông xong gật đầu, dẫn mấy nhà Trần Lương trở về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-200-lai-chay-mat.html.]
Mãi đến khi đến nhà họ Cố, Trần Lương và mới nhà họ mua thêm . Hai ngày nay hề gì, cũng quá kín tiếng.
Nhìn tinh thần của mấy , e là tốn ít tiền. Nhà họ Cố , quả thật ngày càng lên.
Cố Vân Đông nhanh chóng mang thịt chuẩn từ hôm nướng, phết thêm gia vị tự , trong nháy mắt mùi thơm lan tỏa khắp nơi. Mấy đứa trẻ thì hít hà, mắt hau háu đồ ăn vỉ nướng.
Cố Vân Đông thử một miếng thịt hoẵng, ừm, mềm.
Nàng nướng thêm mấy xiên nữa nhường chỗ cho khác, còn thì một bên chuyện với Trần Lương.
Trần Lương lúc mới việc kinh doanh của nhà họ Cố hợp tác với Thiệu Thanh Viễn. Thực như cũng , ấn tượng của Trần Lương đối với Thiệu Thanh Viễn cũng khá, đến mức như những khác trong thôn, tránh như tránh tà.
Bữa thịt nướng kéo dài đến tận khi trời tối, mới lưu luyến về.
Người nhà họ Đồng tay chân nhanh nhẹn dọn dẹp đồ đạc. Cố Vân Đông trong sân ngôi nhà mới, vô cùng vui vẻ.
Hôm nay thể ở trong nhà mới. Không chỉ nàng, mà cả Dương thị và hai đứa nhỏ cũng vui đến mức nhảy cẫng lên, giường mà ngủ .
“Tìm cha nữa, thì .” Cố Vân Thư khẽ thở dài một . Cậu là nhớ Cố Đại Giang nhất.
Trong nhà chuyện vui, đều hy vọng Cố Đại Giang cũng ở đó, cả nhà thể đoàn tụ, như mới là mỹ.
Cố Vân Đông xoa đầu : “Sẽ tìm thôi.”
Nói chuyện một lúc, Cố Vân Đông liền bảo ba ngủ.
Ngay đó, ánh mắt mong chờ của Dương thị, nàng quyết đoán sang phòng bên cạnh ngủ.
Ngủ ở nhà mới thật sự thoải mái, đến nỗi ngày hôm cả nhà đều dậy muộn.
Khi Cố Vân Đông mơ màng dậy, còn lờ mờ nhớ hình như chuyện gì đó quên mất.