Nông Môn Thần Y Bận Rộn Trồng Trọt - Chương 365

Cập nhật lúc: 2025-09-20 14:33:15
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một giọng uy nghiêm hùng hồn truyền đến, khiến cuộc khẩu chiến của hai bên dừng .

“Tống trấn thừa, ngài đến đây?”

Tống Hồng Phúc vẻ mặt kinh ngạc đầu , thấy vị trấn thừa râu tóc bạc phơ, nhãn châu đảo mấy vòng, vội vàng tiến lên đón.

Vương chưởng quỹ nịnh hót như Tống Hồng Phúc. Đối với một chức quan nhỏ bé đáng kể như , căn bản để mắt. Phải rằng Thực Vi Thiên nhà họ là tửu lầu do đại nhân vật ở kinh thành mở, tửu lầu nào cũng thể sánh bằng.

Những vây quanh Phúc Mãn Viên thấy trấn thừa đến, nhao nhao cất những lá rau úa và trứng thối của . Nếu lỡ ném trúng đại nhân thì chút nào.

Triệu Hồng Vận kinh ngạc Giang Ngư Miên một cái. Cô nương thật đúng là đáng gờm, ngay cả trấn thừa đại nhân cũng đến

“Trấn thừa sẽ giúp chúng ?” Ải Tử Tùng chút bi quan.

“Khó mà , cứ xem …”

Trấn thừa từ trong đám đông đến cửa Phúc Mãn Viên, cảnh tượng hỗn độn khắp nơi mà vô cùng vui. Khi thấy Giang Ngư Miên, sắc mặt mới dịu , mang theo nụ ôn hòa, chắp tay với Giang Ngư Miên.

“Giang cô nương.”

“Tống trấn thừa.”

Giang Ngư Miên mỉm hành lễ chu đáo, nhưng Tống trấn thừa ngăn .

Đám đông thấy, trấn thừa lễ độ với Giang Ngư Miên như thế, vô cùng kinh ngạc. Lúc nhận phận của Giang Ngư Miên.

“Đây chẳng là vị thần y thể cải tử sinh ?”

“Phải đó, nãy còn thấy quen mặt mà. Ngọc Ngưng Cao của Giang tiểu thần y chữa khỏi bệnh đau chân cho nương đó…”

“Thật là mù mắt ! Giang tiểu thần y thể dối ? Hóa bún của Phúc Mãn Viên là do Giang tiểu thần y bán, thì nhất định vấn đề gì. Người thể giao thiệp lớn với Giang tiểu thần y chắc chắn kém cỏi, chuyện nhất định là oan uổng Triệu chưởng quỹ …”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-than-y-ban-ron-trong-trot/chuong-365.html.]

“Mọi hãy yên lặng một chút.”

Tống trấn thừa đám đông, khẽ ho một tiếng, đó uy nghiêm : “Hôm nay, Giang cô nương mời đến để xét xử vụ án . Nàng giả bún của nàng, còn gây chuyện ở trong trấn, chủ để trả thanh danh cho nàng.”

“Phải, bún là do nhà tự , chỉ duy nhất một nhà , bí phương truyền ngoài. Vốn dĩ cũng chẳng gì, nhưng trong bún một loại dược liệu nếu tỷ lệ đặt đúng, sẽ gây đau bụng. Vì mới mời Tống trấn thừa đến giúp xét xử vụ án, tiện thể cho , mua bún xin hãy tìm , đừng mua hàng giả.”

“Cái gì, giả…”

“Trời ạ, chẳng lẽ bún của Thực Vi Thiên và Hồng Phúc Tửu Lâu đều là mua hàng giả ?”

“Đương nhiên ! Vừa nãy tiểu nhị của Thực Vi Thiên chẳng ? Bún của nhà họ mua từ tay Giang cô nương, thì đương nhiên hàng thật …”

“Đồ vật do Giang cô nương bí chế, bí phương đương nhiên sẽ truyền ngoài…”

Tống Hồng Phúc và Vương chưởng quỹ sắc mặt vô cùng khó coi. Ban đầu tưởng Tống trấn thừa đến là để gây rắc rối cho Triệu Hồng Vận, ngờ bày màn kịch . Hai , sắc mặt cực kỳ khó coi.

“Sao thể? Giang cô nương, nàng thể như chứ! Nhỡ đồ của nàng mới là giả thì ? Tuy nàng là đại phu, nhưng cũng chắc là nàng giả bún của khác chứ?”

Gà Mái Leo Núi

…”

“Giang cô nương, nàng dựa đồ của chúng là giả, còn đồ của nàng mới là thật chứ?”

Tống trấn thừa Giang Ngư Miên, thở dài một tiếng, đó bảo yên tĩnh. Hắn tiến lên : “Vậy thì hãy để bán hàng của hai bên mang bún từ nhà , thử nghiệm ngay tại chỗ, xem bún của ai sẽ xảy chuyện?”

“Cái …”

“Đây đúng là một ý , nhưng bất kể ai lên thử nghiệm, thì luôn sẽ thương chứ?”

 

Loading...