Giang Ngư Miên ngước đôi mắt mệt mỏi Giang Ngọc Yến đang tươi rạng rỡ, lãnh đạm .
Liễu thị an ủi xong nãi nãi nhà họ Ninh đang đến , từ bếp bưng mấy cái màn thầu cùng thức ăn nóng hổi phòng, chân kịp bước qua ngưỡng cửa Giang Ngư Miên , nghi hoặc liếc Giang Ngọc Yến.
“Chuyện gì ? Yến tử, con chọc giận đại tỷ con ?”
“Không mà… Nương, con …”
Giang Ngọc Yến vẻ mặt ủy khuất, Liễu thị nước mắt lưng tròng, đầy vẻ vô tội. Trong lòng nàng vô cùng kinh ngạc với lời của Giang Ngư Miên, đôi mắt hạnh láo liên vẫn lén lút liếc Giang Ngư Miên.
Giang Hoa thấy Giang Ngọc Yến bày vẻ mặt đưa đám, chán ghét dậy nắn bóp tay cho Giang Ngư Miên. Đại tỷ của vất vả mà.
“Đại nha, nương thấy con cũng mệt , mau ăn cơm , ăn xong .”
Liễu thị chút bất đắc dĩ, đại nữ nhi và thứ nữ của nàng ngày nào cũng như kẻ thù, nàng nương cũng khó xử vô cùng, chỉ đành lái sang chuyện khác.
Giang Ngư Miên ngước mắt Liễu thị, trong mắt toát vẻ lạnh lùng nhạt nhẽo: “Nương, chuyện hôm nay, hy vọng đừng nhúng tay . Giang Ngọc Yến nàng là một nha đầu mua về, ngày thường thương nàng , cho nàng việc, nuôi nàng như một đại tiểu thư, quản. tuyệt đối sẽ nuôi kẻ ăn cây táo rào cây sung!”
“Cái …”
Liễu thị Giang Ngư Miên lạnh lùng như , nàng thực sự nổi giận: “Đại nha, con đừng vội tức giận, xem rốt cuộc xảy chuyện gì?
Sao những lời như ?”
“Đại tỷ, tỷ đừng tức giận, đáng với nàng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-than-y-ban-ron-trong-trot/chuong-332.html.]
Giang Hoa vỗ vỗ tay Giang Ngư Miên, an ủi nàng, khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt cố vẻ già dặn.
Giang Ngọc Yến chỉ lạnh Giang Ngư Miên, giữa lông mày khóe mắt đều hiện lên vẻ tà khí. Liễu thị lo lắng đến mức xoay vòng vòng, vội vàng hỏi nàng : “Thứ nữ, con rốt cuộc chuyện gì sai, mau xin tỷ tỷ con ?”
Gà Mái Leo Núi
Cảnh hòa giải mà Liễu thị mong xuất hiện, đó là tiếng khẩy của Giang Ngọc Yến.
“Ha ha…”
“Nương, còn là nương của con , con cũng là nữ nhi của , vì chuyện gì xảy , luôn tin Giang đại nha mà tin con? Con gì , dựa mà xin nàng !”
Giang Ngọc Yến tức giận trừng mắt Liễu thị, chỉ Giang Ngư Miên, phẫn nộ .
Bị Giang Ngọc Yến chất vấn một tiếng, Liễu thị cũng ngây , vội vàng đầu hỏi Giang Ngư Miên: “Đại nha, con xem, Yến tử rốt cuộc gì, nương cũng cần răn dạy nàng chứ?”
“Nàng gì, trong lòng nàng rõ ?” Giang Ngư Miên trong lòng Liễu thị chủ kiến, cũng ôm hy vọng gì Liễu thị, nhưng tận mắt Liễu thị như , nàng trong lòng cũng chút thoải mái.
Hai nữ nhi đều giận dỗi lời nào, Liễu thị sốt ruột , chỉ đành thở dài thườn thượt.
“Giang Ngọc Yến, là ngươi tự sài phòng, là để đưa ngươi !”
Giang Ngư Miên lạnh lùng liếc Giang Ngọc Yến đang đầy vẻ bất mãn, trong tay nàng đang kẹp một cây ngân châm mảnh dài sáng loáng, ánh nến chiếu rọi, khiến lòng lạnh toát.
Giang Ngọc Yến liếc Liễu thị, chỗ dựa nên vô cùng kiêu ngạo đối diện với ánh mắt Giang Ngư Miên, khiêu khích : “Giang đại nha dù xử trí , cũng cho gì chứ?”
“Phấn điều khoai lang là thứ nghĩ để nương kiếm kế sinh nhai, ngươi , trực tiếp tiết lộ phương pháp chế biến ngoài, còn là cho Giang gia đầy lòng lang sói . Giang Ngọc Yến Giang Ngọc Yến, ngươi nhớ bài học thế hả, quên Vương thị và Giang Như Hải tính kế bán ngươi thanh lâu thế nào ?”