Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 998: Gieo nhân nào gặt quả nấy
Cập nhật lúc: 2025-09-21 14:50:44
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tại Hộ Bộ, Chu Thư Nhân bộ dạng thôi của Uông Cự, cảm thấy vô cùng chướng mắt: “Có việc thì , việc gì thì mau .”
Uông Cự nhúc nhích: “Vẫn là phòng việc mới của ngươi , rộng rãi thoáng đãng.”
“…Ta dọn đến mấy ngày , ngươi ngày nào cũng đến, bây giờ những lời thấy muộn ?”
Uông Cự một chút cũng hổ: “Ngươi nghĩ thế nào mà đề cử Trương Cảnh Hoành cho Thái tử?”
Chu Thư Nhân: “Sao thành đề cử?”
Uông Cự bày vẻ mặt “ cứ lặng lẽ ngươi diễn”: “Ta còn ngươi , hai chúng ai với ai chứ.”
Chu Thư Nhân: “…Ta với ngươi cách, cảm ơn.”
Uông Cự nghiêm túc hơn một chút: “Ngươi dính chuyện ?”
“Ngươi nghĩ nhiều , chỉ là bận rộn hơn mà thôi. Bây giờ nghĩ đến ngươi sắp , trong lòng vô cùng nỡ, thật giữ ngươi ở Hộ Bộ mãi mãi.”
Uông Cự dậy, thì chẳng chút nào nỡ. Hộ Bộ quá mệt mỏi, vẫn là Lễ Bộ nhẹ nhàng hơn, ít đại sự, phần lớn thời gian giống như dưỡng lão , thảnh thơi, thảnh thơi. “Ta nỡ rời xa ngươi, ngươi cũng đừng nhớ thương .”
Chu Thư Nhân: “…”
Hắn cảm thấy chút buồn nôn, đặc biệt là bộ dạng sợ hãi của Uông Cự, quá chói mắt.
Buổi tối, Trúc Lan chút nỡ khi các trai rời : “Họ ở tham gia hôn lễ của Tuyết Hàm.”
“Đại ca và nhị ca cũng là nhớ thương Dương gia.”
Trúc Lan chỉ là chút nỡ, cảm giác như hai trai rời kinh, nàng còn nhà đẻ nữa . Tuy rằng các đến kinh thành cũng thường xuyên ở nhà, nhưng cảm giác vẫn khác. “Quà cho Hoàng thượng chuẩn ngày mai đưa ?”
Chu Thư Nhân lúc còn đau lòng nữa: “Ừm, từ trong những món quà Dung Xuyên tặng , chọn món nhất đưa qua đó.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Hoàng thượng nhất định sớm thèm những món quà Dung Xuyên tặng . Người con rể thật giống như con trai , một năm quà cáp thiếu. Hắn đau lòng, dù Dung Xuyên cũng sẽ tặng , chỉ là đổi tay mà thôi.
Trúc Lan nhịn : “Dung Xuyên đứa nhỏ tay thật hào phóng.”
“Ừm, đứa trẻ !”
Ngày hôm tại hoàng cung, Hoàng thượng nhận quà, tâm trạng cũng lên là bao. Ngài vuốt ve vật trang trí bằng san hô huyết, giọng điệu vô cùng chua chát: “Dung Xuyên đứa nhỏ đúng là chi tiêu, trẫm vô cùng lo lắng.”
Thái tử ngưỡng mộ Chu đại nhân. Tuy rằng khối san hô huyết lớn, nhưng cũng giá trị liên thành. Ngài cũng chua chát : “Sau con trai cũng sẽ tìm một con rể như tiểu .”
Hoàng thượng chút ghét bỏ Thái tử: “Sao trẫm thấy ngươi càng ngày càng keo kiệt ?”
Thái tử bày bộ dạng “phụ hoàng lời thấy đau lòng ?”.
Hoàng thượng một tia chột , quả thật ít lấy đồ của con trai cả, khụ, ngài hắng giọng: “Nhìn cái gì mà , trẫm là cha của ngươi.”
Thái tử: “…”
Tại Chu gia, Trúc Lan chờ nữ quan , mở chiếc khay bên cạnh , khay là một bộ trang sức xuất giá.
Tô Huyên trừng lớn mắt: “Hoàng hậu nương nương thật thích tiểu , trang sức xuất giá cũng ban cho.”
Lý thị dậy cẩn thận : “Mẹ, bộ trang sức đồ mới.”
Hoàng hậu nương nương ý gì, ban cho một bộ trang sức đồ mới.
Trúc Lan cảm thấy bộ trang sức xuất giá ý nghĩa, nếu Hoàng hậu sẽ ban cho. Nàng cẩn thận vuốt ve bộ trang sức, đây chính là bảo bối, thể gia truyền. Trong lòng nàng nghĩ là bộ mà Hoàng hậu nương nương đeo lúc xuất giá .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-998-gieo-nhan-nao-gat-qua-nay.html.]
Tô Huyên kiến thức: “Đại tẩu, đây là bảo bối.”
Đổng thị sững sờ: “Mẹ, trang sức xuất giá của tiểu bây giờ?”
Trúc Lan đau lòng, Hoàng hậu nương nương ban cho sớm hơn. Bộ trang sức xuất giá cả đời chỉ đeo một , nàng thật sự bỏ nhiều tâm tư, dĩ nhiên tiền bạc cũng khiến đau lòng. Bây giờ bộ trang sức cho cháu gái nào trong nhà cũng , vì nó quá quý giá và xa xỉ. Nếu cho cháu gái lớn, vì công bằng thì các cháu gái cũng bộ tương tự. Dù cho gia sản của Chu gia tồi, áp lực vẫn sẽ .
Trúc Lan mấy con dâu, trừ Tô Huyên là thật sự hào phóng, mấy con dâu khác đều mong đợi.
Trúc Lan cô con gái lớn hôm nay đến, trong lòng lắc đầu, cho con gái lớn cũng . Nàng cho nhiều, tương lai cho cháu ngoại gái duy nhất còn thể , ai bảo là duy nhất. con gái lớn tuổi còn lớn, tuy sinh, nhưng tránh thai an .
Trúc Lan nghĩ ngợi: “Để tiểu con mang , lúc cho nó, tự nhiên để nó mang .”
Lý thị chút thất vọng, nàng thèm đồ của chồng, chỉ là thật sự hiếm . Dĩ nhiên là nàng khả năng cho con gái một bộ trang sức xuất giá như .
Triệu thị thất vọng, nàng chỉ là mong đợi một chút, trong lòng chút cảm giác mất mát nào.
Đổng thị hôm nay đến, tiểu Ngọc Kiều hôm nay nháo, còn đang ở trong sân dỗ con.
Tuyết Mai càng nghĩ nhiều, nàng bây giờ cuộc sống mãn nguyện. Năm nay thu hoạch thêm đất đai, nàng từng chút tích góp, cảm giác thành tựu.
Thời gian trôi thật nhanh, tuyết đầu mùa năm nay đến tính là sớm. Trúc Lan đến thời cổ đại bao nhiêu năm nay, đây là năm đầu tiên tuyết đầu mùa rơi liên tục hai ngày, hai ngày hề ngớt. Tuy đều là tuyết nhỏ, nhưng rơi mãi cũng tích ít.
Hơn nữa trời vẫn ý định tạnh, Trúc Lan từ lúc đầu còn tâm tư vẽ cảnh tuyết, bây giờ chút lo lắng: “Cũng là chỉ kinh thành bên tuyết, là diện rộng.”
Tuyết Hàm đang nhớ thương các cữu cữu: “Đại cữu và nhị cữu cũng một thời gian , , sẽ chuyện gì .”
Trúc Lan mở cửa sổ, lập tức cảm nhận lạnh: “Năm nay mùa đông cũng lạnh hơn năm.”
Tuyết Mai: “ , năm nay lạnh lạ thường.”
Trúc Lan đóng cửa sổ : “Xem năm nay là một mùa đông lạnh giá.”
Tuyết Hàm cau mày: “Chỉ hy vọng lúc con gái xuất giá thời tiết thể hơn một chút.”
Xuất giá mùa đông thật khổ, trời lạnh như , áo cưới của nàng , vì tự nhiên sẽ quá ấm.
Tuyết Mai : “Lúc đó cứ khoác áo choàng, chờ lên kiệu hoa để ma ma cầm.”
Tuyết Hàm cong mắt, đây là một biện pháp .
Tại Hộ Bộ, Uông Cự lạnh đến dậm chân: “Năm nay mùa đông thật là lạnh, nương tử , thị trường bông và da lông đều tăng giá.”
Chu Thư Nhân ghét bỏ: “Uổng phí một thịt của ngươi, một chút cũng chống lạnh.”
Uông Cự càng ghét bỏ Chu Thư Nhân hơn: “Ngươi xem, bây giờ mặc trong ba lớp ngoài ba lớp , ai mà Chu đại nhân hễ đến mùa đông là béo thành một cục.”
“Ít nhất béo còn chống lạnh.”
Uông Cự: “…”
Chu Thư Nhân thì lạnh: “Năm nay mùa đông, cuộc sống của bá tánh khổ sở, than củi các thứ đều tăng giá.”
Hộ Bộ một hệ thống điều tra thị trường chỉnh, hiện tại cập nhật. Kinh thành là nhà giàu , bình thường mới là cư dân chủ yếu.
Uông Cự xuống: “Ta cũng là hôm qua nương tử , hôm qua mua than đắt hơn năm nhiều, ngay cả củi lửa cũng tăng giá.”
Chu Thư Nhân trong lòng nghĩ, sinh nhật Hoàng thượng qua, mấy ngày nay hành động vẫn hề vì trời lạnh mà dừng . Hôm nay triều thật là đặc sắc, tấu sớ tố cáo Phùng gia nhiều như tuyết rơi, đủ loại tội danh đều . Phùng thị nhất tộc bao nhiêu năm kiêu ngạo, đặc biệt là mấy năm nay. Ra ngoài lăn lộn sớm muộn gì cũng trả, lúc đến lúc trả .