Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 997: Rời đi

Cập nhật lúc: 2025-09-21 04:39:50
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuyết Hàm giải thích: “Là Binh Bộ Thượng thư Lý đại nhân.”

 

Lý thị ngậm miệng , là ý định nuôi chó nhỏ của nàng tan thành mây khói. Chuyện cũng chỉ mặt mũi của cha chồng mới xin . Nàng ngưỡng mộ chồng, lớn tuổi như mà cha chồng vẫn còn cưng chiều như thế. Nàng nhịn liếc mắt tướng công của !

 

Chu lão đại cảm nhận ánh mắt sắc như d.a.o của vợ, trong lòng nghĩ, trong túi cha tiền, còn thì . Nương tử ngưỡng mộ bó hoa cha chuẩn cho , cũng chuẩn , tuy chỉ là hoa dại đầy sườn núi, nương tử còn chê.

 

Hắn cũng hiên ngang vườn hoa, nhưng dám, chủ yếu là tiền.

 

Chu lão đại chằm chằm con cún trong lòng , giống kiếm , khụ khụ, cũng là vì tiền. mà, chó giữ nhà thì thể kiếm , chỉ là e rằng mang về sẽ đánh. Hắn cảm thấy sống quá khó khăn!

 

Triệu thị cũng nuôi. Trước nuôi con gái nhỏ, nàng thấy cô đơn, bây giờ con bé sáng thấy bóng dáng, nàng tiện thường xuyên khỏi phủ, nghĩ nghĩ chỉ thấy nhớ tướng công. “Mẹ, Hồ thị Cổ đại nhân chuyển gia phả , Lưu Phong thuộc chi của Cổ đại nhân.”

 

Trúc Lan thấy các cháu gái vẫn còn chằm chằm con cún, liền mỉm , giao con ch.ó nhỏ cho Ngọc Sương: “Các con buồng trong chơi .”

 

Chờ các cháu gái rời , Trúc Lan mới : “Cổ đại nhân đúng là gấp gáp thật.”

 

Người khỏi kinh thành mà lo xong việc .

 

Tô Huyên tiếp lời: “Nếu Hồ thị còn sống, Cổ đại nhân hận thể nhận Lưu Phong con nuôi nhà .”

 

Triệu thị thầm nghĩ, may mà Hồ thị ở đó. Càng hiểu về Hồ thị, nàng càng lòng tin việc con gái gả qua đó. Đinh thị chính là một bà chồng cách đối phó với con dâu, tâm cơ quá sâu.

 

Tại Lễ Bộ, Ngô Minh trong lòng ôm một chồng hồ sơ tế lễ cũ. Cổ Trác Dân tiến lên giúp đỡ, trong lòng nghĩ, những ngày tháng khó dễ bao giờ mới kết thúc.

 

Cổ Trác Dân ngưỡng mộ Ngô Minh, Ngô Minh là khó dễ nhiều nhất. Dù răn dạy, sắc mặt vẫn đổi. Hắn ở tuổi của Ngô Minh thể như . “Thị lang vẫn hài lòng ?”

 

Ngô Minh: “Ừm.”

 

Cổ Trác Dân cau mày: “Hôm nay chẳng ngươi về muộn ?”

 

Ngô Minh , thể rằng thực chẳng hề sửa đổi gì, cố ý kéo dài đến khuya đều là giả vờ. Thượng Thư đại nhân cho rằng thị lang khó dễ, nhưng thực mỗi thị lang bác bỏ, đều sẽ một ít thông tin cho .

 

Cổ Trác Dân vỗ vai Ngô Minh: “Lúc nếu tâm thái như ngươi, cũng sẽ … Thôi, chuyện đều qua .”

 

Ngô Minh , Cổ Trác Dân dù tâm thái như , ai che chở cũng vô dụng. Hắn ngày hôm nay đều là nhờ cha nuôi che chở. Không cha nuôi, đừng đến việc tích cóp của hồi môn cho em gái, sính lễ cho các em trai, Ngô gia bình an còn là hai chuyện.

 

Cổ Trác Dân suy nghĩ một chút tiếp: “Lưu Phong chuyển sang chi của , , nó chính là cháu trai ruột của .”

 

Ngô Minh ngẩng đầu: “Chúc mừng, tâm nguyện của ngươi thành.”

 

Cổ Trác Dân chút hổ, tâm tư của quá rõ ràng. Tương lai của Lưu Phong, chi của họ cần. Hắn vì con trai, vì cháu trai, cũng như .

 

Ngày hôm , trong chính điện, Chu Thư Nhân các vị học sĩ đại nhân thảo luận về sự phát triển trong mấy năm tới, trong lòng ngừng đảo mắt. Thật thực tế, cũng sợ hụt .

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Hoàng thượng hỏi Tiêu Thanh: “Ái khanh thấy thế nào?”

 

Tiêu Thanh lúc đầu còn nghiêm túc, đó thì để tâm nữa: “Hoàng thượng, Hộ Bộ tiền.”

 

Ông cũng phản bác, trực tiếp nghèo.

 

Đinh đại học sĩ vẫn công việc của : “Thuế của Hộ Bộ năm nào cũng tăng, Tiêu đại nhân, Hộ Bộ tiền .”

 

Tiêu Thanh trực tiếp đáp trả: “Đinh đại nhân chỉ thấy tiền , thấy tiền ? Xây dựng thủy quân, chiến hạm, nghiên cứu kỹ thuật, Đinh đại nhân tính qua ? Nếu Đinh đại nhân bản lĩnh giải quyết mấy khoản tiền , Đinh đại nhân gì, lão phu đều ủng hộ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-997-roi-di.html.]

 

Đinh đại nhân mặt đỏ lên, bản lĩnh đó: “Tiêu đại nhân, hạ quan là quan viên của Hộ Bộ.”

 

Tiêu Thanh khóe miệng khinh thường: “Đại nhân còn là quan viên của Hộ Bộ !”

 

Chu Thư Nhân thầm nghĩ, đáp trả lắm, đều là chuyện đau lưng, phì, thể cụ thể hơn một chút, từng bước một ?

 

Đinh đại nhân hậm hực: “Hoàng thượng.”

 

Hoàng thượng phiền, ngài vốn là thực tế. Cùng Chu Thư Nhân chuyện, lão cáo già thì tinh ranh, nhưng ít nhiều vẫn thể cho ngài một vài gợi ý. Nếu vì để kiềm chế Lục bộ, hôm nay ngài cũng . Ngài giơ tay hiệu: “Hôm nay đến đây thôi.”

 

Đinh đại nhân há miệng, mày nhăn sâu. Mấy vị học sĩ đại nhân , chỉ thể lui ngoài.

 

Chu Thư Nhân và Tiêu đại nhân cùng . Tâm trạng của Tiêu Thanh vẫn tồi. Các vị đại nhân còn khỏi cung thấy mấy vị Vương gia tiến cung.

 

Chu Thư Nhân còn kịp nghiêng đầu, Tiêu Thanh ho khan một tiếng: “Giờ cũng còn sớm, Hộ Bộ còn một đống việc đang chờ.”

 

Chu Thư Nhân oan uổng, chỉ xem chân cẳng của Trương Dương khỏi hẳn , thật sự xem kịch!

 

Tại chính điện, Hoàng thượng định để Thái tử chịu trách nhiệm xây dựng khu vườn mãi. Chỉ là chờ mấy ngày cũng ai xin nhận. Mấy đứa con trai đều học khôn . Lần ngài thật sự lừa tiền của mấy đứa con, ngài chỉ tìm cho chúng nó chút việc mà thôi, tiếc là chúng nó tin!

 

Tề Vương mấy đó, xong lời phụ hoàng , cũng ai hé răng. Bài học xương m.á.u vẫn còn rành rành mắt.

 

Tề Vương thì chút tiền, nhưng khi Trần gia liên tục xảy chuyện, để dành tiền cho .

 

Sở vương thì thật sự tiền, Tề gia thể tiếp tục cung cấp tiền bạc cho , tiền của đều tiêu xài cẩn thận.

 

Lương vương cũng tiền, tạo thế, thu mua, nuôi dưỡng thuộc hạ gần như tiêu hết tiền.

 

Trương Dương thì tiền, chỉ là lời của mưu sĩ bên cạnh đúng, xây dựng khu vườn bao nhiêu công lao.

 

Hoàng thượng mạnh tay đặt cuốn sách lên bàn: “Nếu ai gì, thì giao cho bốn các ngươi, mỗi phụ trách một khu vực.”

 

Tề Vương mấy ngẩng đầu, dám tin phụ hoàng. Còn thể như ?

 

Hoàng thượng thầm nghĩ, cho các ngươi cơ hội các ngươi chủ động, cứ để trẫm phân phối. Hoàng thượng vui, định bỏ bộ tiền nữa.

 

Thái tử cảm thấy thời tiết hôm nay thật . Hắn ít hiệu, nhưng ai tin . Hắn cũng buồn, bây giờ thì đáng đời!

 

Hoàng thượng hiệu cho Thái tử lấy giấy bút đến, xong đông tây nam bắc, vo thành mấy viên: “Được , các ngươi rút thăm !”

 

Tề Vương mấy : “…”

 

Không rút, thật sự rút.

 

Tại Chu gia, Trúc Lan đang chuyện với hai trai. Hai từ lúc bờ biển về, ở kinh thành mấy ngày. Lần mới từ trang viên của Trúc Lan trở về.

 

Dương Trúc Mộc nhận thư hồi âm của con trai, con trai cùng ông chuyện cẩn thận về tương lai. Ông trong lòng cũng nhớ nhung, mở miệng : “Bọn định về .”

 

Trúc Lan: “Nhanh ?”

 

Dương Trúc Lâm cháu trai: “Không nhanh , sắp đông .”

 

Trúc Lan trong lòng nỡ: “Vậy chờ mấy ngày nữa, bên em chuẩn xong quà Tết cùng mang về.”

Loading...