Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 994: Vinh Viên

Cập nhật lúc: 2025-09-21 04:39:47
Lượt xem: 53

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thái tử như thể thấy sự ngây của Chu Thư Nhân: “Ừm, đến .”

 

Chu Thư Nhân ngơ ngác xuống xe ngựa, thấy một mảnh phế tích. Hắn nơi , cả kinh thành ai cũng , nhưng ít bàn luận. Hắn cũng từng hỏi Tiêu đại nhân, nhưng Tiêu đại nhân chỉ ngậm miệng , còn bảo đừng hỏi nhiều, liền dằn lòng hiếu kỳ xuống.

 

Dĩ nhiên cũng một lời đồn, những lời đồn đáng tin ở kinh thành, nơi ma, là cấm địa, còn truyền tai cả mũi cả mắt, như thể ai cũng từng đến đây một . Dù thì dần dà cũng ít nhắc đến.

 

Chu Thư Nhân mảnh phế tích hoang vắng, nơi đây… Thái tử một bước trong. Chu Thư Nhân vội vàng lo lắng đuổi theo, tin những lời đồn đại.

 

Nơi hoang phế nhiều năm, may mà sắp đông, cần lo lắng thỉnh thoảng rắn từ bụi cỏ chui . Trên phế tích con đường sẵn.

 

Chu Thư Nhân trong mới phát hiện, ít thị vệ đang dọn dẹp cỏ dại.

 

Thái tử chậm, còn đưa tay sờ những cây cột đá còn màu sắc: “Đại nhân đây là ?”

 

Chu Thư Nhân lắc đầu: “Thần , thần chỉ nơi câu chuyện.”

 

Thái tử : “ , đúng là câu chuyện. Nơi thật lớn, Thái tử phủ của cô còn bằng một nửa nơi .”

 

“Thần từ bản vẽ .”

 

Nơi chỉ lớn, quả thực quá lớn, hơn nữa luôn hoang phế, thật lãng phí.

 

Thái tử tiếp tục về phía : “Năm đó một trận hỏa hoạn lớn thiêu rụi tất cả, cũng chôn vùi Vinh thị nhất tộc. Ngài Vinh thị nhất tộc ?”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Chu Thư Nhân bước chân dừng : “Thần một ít, nhiều.”

 

Nơi là Vinh gia, Vinh gia là một trong những phụ tá đắc lực của Hoàng đế khai quốc tiền triều, một thế gia mấy trăm năm. Hoàng đế khai quốc tiền triều thể kiến quốc, công lao của Vinh gia thể kể đến. Sau Vinh gia liền lui về ở ẩn, giã từ sự nghiệp khi đang đỉnh vinh quang, giống Ninh gia hiện tại. Duy nhất khác biệt là Vinh gia ai hoàng phi, ai gả hoàng thất.

 

Chu Thư Nhân nghĩ gì liền nấy.

 

Thái tử Chu Thư Nhân về Vinh gia, : “Cô nhiều hơn ngài một chút, hoàng tổ mẫu của cô họ Vinh, là đích nữ dòng chính của Vinh gia.”

 

Chu Thư Nhân im lặng. Vì Hoàng thượng, tất cả đều kiêng dè. Hắn kinh bao giờ ai qua, dám , đó là quá khứ của Hoàng thượng. Đối với mẫu của Hoàng thượng, chỉ nhớ thụy hiệu, còn họ thật thì dù cũng sẽ .

 

Chu Thư Nhân mảnh phế tích hoang vắng, trong lòng chua xót, năm đó rốt cuộc xảy chuyện gì, Hoàng thượng giả ngu, Vinh gia diệt vong.

 

Thái tử dừng bước chân: “Phía còn dọn dẹp, nơi dọn dẹp sạch sẽ trận tuyết đầu mùa.”

 

Chu Thư Nhân thầm nghĩ, công trình quá lớn. Thói quen quản lý tiền bạc khiến trong lòng ngừng tính toán, hít một khí lạnh, tiền tốn quá nhiều.

 

Thái tử hiệu về. Chờ ngoài, Thái tử đầu một cái : “Nơi còn Vinh gia, chỉ hoàng thất Vinh Viên.”

 

Chu Thư Nhân cung tiễn Thái tử lên xe ngựa rời , nhịn Vinh gia. Vinh Viên, một loại truyền thừa khác của Vinh gia. Đời chỉ cần đến Vinh Viên đều sẽ đến Vinh thị nhất tộc, điều ý nghĩa hơn cả việc sửa chữa lăng mộ.

 

Chu Thư Nhân về Hộ Bộ, gặp Trương Cảnh Hoành đang vội vã chạy , suýt nữa thì đụng .

 

Trương Cảnh Hoành giữ thăng bằng, ngã lăn đất. Chu Thư Nhân đỡ một phen: “Có chuyện gì mà vội vàng ?”

 

Trương Cảnh Hoành vội : “Hạ quan xin nghỉ về nhà, nương tử của hạ quan khỏe, hạ quan về xem.”

 

Chu Thư Nhân cau mày: “Mau về .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-994-vinh-vien.html.]

“Tạ đại nhân.”

 

Trương Cảnh Hoành thật sự sợ hãi, nếu chuyện lớn, Diêu Hinh sẽ đến Hộ Bộ gọi . Trong lòng rét run, đứa bé sẽ còn nữa chứ. Ý nghĩ nảy , liền trở nên đặc biệt u sầu.

 

Chu Thư Nhân cũng nghĩ đến khả năng , tính ngày, chân của Trương Dương chắc cũng sắp khỏi.

 

Tại Trương gia, Diêu Hinh liên tục hỏi đại phu: “Đứa bé thật sự chứ? Chỉ là động thai khí thôi ?”

 

Đại phu chút trả lời, đây thứ mười : “Vâng, đứa bé thật sự , thái thái chỉ là động một ít thai khí, uống vài thang thuốc dưỡng thai, nghỉ ngơi thật .”

 

Diêu Hinh hiệu cho bà tử đưa đại phu ngoài. Đây là vị đại phu thứ tư nàng mời đến. Vị đầu tiên, nàng tin. Bốn vị đại phu đều giống , nàng mới tin. Bốn vị đại phu mời từ bốn phía đông, tây, nam, bắc của thành. Nàng vuốt bụng, nàng dưỡng thai cẩn thận, chỉ ngoài một chuyến mà động thai khí?

 

Trương Cảnh Hoành liền thấy Diêu Hinh đang vuốt bụng, vì cúi đầu nên thấy rõ biểu cảm. Bước chân của Trương Cảnh Hoành nặng nề, xuống, giọng khàn khàn : “Con cái sẽ .”

 

Diêu Hinh liền tướng công hiểu lầm: “Mau phi phi mấy tiếng , linh linh, đứa bé vẫn khỏe, nguyền rủa nó.”

 

Trương Cảnh Hoành từ đại bi chuyển sang đại hỷ, vội vàng, một lúc lâu mới hồn: “Đứa bé chứ?”

 

“Không , chỉ là động một ít thai khí thôi. Chàng mau phi phi .”

 

Trương Cảnh Hoành phi phi mấy tiếng: “Tốt linh linh, ha ha, đứa bé .”

 

Diêu Hinh chờ tướng công vui vẻ xong mới chuyện hôm nay: “May mà gặp Dương Thục nhân, hôm nay nếu Dương Thục nhân giúp đỡ, lẽ chỉ là động thai khí thôi . Ta nghĩ , nhất định là do Ngũ hoàng tử phủ.”

 

Trương Cảnh Hoành hừ một tiếng: “Làm gì chuyện trùng hợp như , may mà Dương Thục nhân đưa nàng .”

 

Hắn nghĩ mà thấy sợ hãi, cảm khái: “Ta gặp nhiều loại , nhưng Chu đại nhân và nương tử của ngài vẫn giữ nguyên tắc. Thật họ thể tay giúp đỡ, chúng cũng thể giúp Chu phủ việc gì.”

 

Diêu Hinh nắm c.h.ặ.t t.a.y tướng công. Nàng thấy tướng công nỗ lực như thế nào, cũng thấy năng lực của tướng công, nhưng con đường phía chặn . Ngay cả đứa con trong bụng cũng là tương lai thể thấy . “Chúng còn sống, sẽ sống hơn.”

 

Trương Cảnh Hoành : “ , chúng sống hơn.”

 

Diêu Hinh tươi: “Năm nay mưa thuận gió hòa, thu hoạch , tiền cũng nhiều. Nàng xem, chúng tặng quà cũng mấy dám nhận, chúng tiết kiệm bao nhiêu chi tiêu, thể để dành hết cho con.”

 

Trương Cảnh Hoành trong lòng cũng nhẹ nhõm ít: “Được, đều nàng.”

 

Tại Chu gia, Tống bà tử tin tức: “Thiếp thất của Ngũ hoàng tử sinh non, đứa bé giữ .”

 

Trúc Lan chính là nghĩ , mới cho Tống bà tử chú ý một chút. Thiếp thất của Ngũ hoàng tử xảy chuyện ở tiệm trang sức, việc giấu , tin tức dễ hỏi thăm, ngờ… “Thế mà thật sự thai?”

 

Tống bà tử tiếp tục : “Nương tử của Trương đại nhân cũng động thai khí, xem , lúc đó ngửi thuốc hại cho đứa bé lớn.”

 

Trúc Lan thấy Tống bà tử định thôi: “Bà còn ?”

 

Tống bà tử tiếp tục : “Nếu thật sự là do thuốc, lúc đó bà tử vẫn luôn theo thất của Ngũ hoàng tử, theo lý mà , thất đó nên sinh non từ sớm mới đúng, chứ ở tiệm trang sức. Ngũ hoàng tử phủ cách tiệm trang sức gần.”

 

Trúc Lan ý của Tống bà tử: “Bà cảm thấy thất đó thai? Chỉ là uống thuốc thôi?”

 

Tống bà tử: “Có chút chắc, lúc đó ngửi là thuốc gì.”

 

Trúc Lan thầm nghĩ, những loại thuốc thật là lợi hại, thật khiến khó lòng phòng .

 

 

Loading...