Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 993: Bản vẽ
Cập nhật lúc: 2025-09-21 04:39:46
Lượt xem: 55
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tại hoàng cung, Chu Thư Nhân đến một lúc, nhưng Hoàng thượng vẫn đang thất thần. Đã một thời gian gặp Hoàng thượng, ngài gầy ít, tóc cũng bạc nhiều, dám lâu.
Chu Thư Nhân dám quấy rầy Hoàng thượng, chỉ thể nhàm chán tự tìm việc vui. Hắn mới phát hiện bàn mặt Hoàng thượng kinh văn, còn mấy thiên kinh văn nữa. Trong lòng kinh ngạc, đây là đầu tiên thấy Hoàng thượng cái .
Chính điện vô cùng yên tĩnh, đột nhiên Hoàng thượng mở miệng: “Sinh nhật của trẫm sắp đến .”
Chu Thư Nhân vẫn luôn để ý đến Hoàng thượng, vội vàng tiếp lời: “Vâng, Hoàng thượng tổ chức lớn ạ.”
“Ừm, trẫm cả nhà ăn một bữa cơm, nhưng hình như khó thực hiện. Thật , trẫm thích sinh nhật, mỗi năm…”
Hoàng thượng dừng . Chu Thư Nhân tuy sửa đổi ít tâm tư xem kịch của , nhưng những lời Hoàng thượng , vẫn để tâm.
Hoàng thượng im lặng. Từ khi qua đời, ngài chán ghét sinh nhật của . Ngài là đứa trẻ sinh trong sự mong đợi. Mấy ngày nay ngài thường xuyên mơ, mơ thấy lúc nhỏ, mơ thấy những quên , , là nhớ , những chôn sâu đáy lòng.
Ngài bắt đầu nhớ nhung, nhớ nhung dung mạo mơ hồ của mẫu , nhớ nhung những cữu cữu thích ngài. Tuy các cữu cữu đối xử với ngài là giận cá c.h.é.m thớt, nhưng vẫn che chở cho ngài.
Chu Thư Nhân hiểu hôm nay Hoàng thượng gọi đến gì, thực bận: “Hoàng thượng?”
Hoàng thượng hồn: “Trẫm ngươi hào phóng tặng Lý Chiêu một bản sách quý hiếm? Còn là bản gốc nữa? Sách giá nhà thì chép mấy bản giả, ngươi đúng là hào phóng thật.”
Chu Thư Nhân trong lòng chùng xuống: “Thần cam tâm tình nguyện, là Lý đại nhân cứ ép, thần chỗ nào cho Lý đại nhân ảo giác, khiến ngài cho rằng thần thích ngài . Thần trong lòng khổ, cắt thịt tặng quà, Lý đại nhân còn bắt nạt thần.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Hoàng thượng một tiếng. Người thật sự bắt nạt Chu Thư Nhân chính là mấy đứa con trai của ngài. Mấy đứa con trai của ngài kiêu ngạo lắm, nhịn lão cáo già lâu như , lão Tam và lão Tứ cuối cùng cũng nhịn . “Trẫm tổ chức sinh nhật lớn, cũng nhận quà của đại thần.”
Chu Thư Nhân gì, theo như hiểu của về Hoàng thượng, lời Hoàng thượng tuyệt đối đơn giản như . “Như , quà sinh nhật của trẫm, ngươi tặng cho trẫm lòng, con trai thứ ba của ngươi sẽ kinh thời hạn. Sang năm, Hải vụ tổng tư sẽ thành lập ở kinh thành, Bình cảng sẽ là chi nhánh. Sang năm trẫm dự định sẽ xây thêm một cảng nữa, Từ Châu cũng sẽ thành lập một chi nhánh. Ngươi cảm thấy con trai ngươi nên đến Hải Vụ Tư Lục phẩm chủ sự, là đến một châu Tòng lục phẩm châu đồng tri?”
Chu Thư Nhân ngước mắt Hoàng thượng đang nhắm mắt dưỡng thần. Hắn đoán tâm tư của Hoàng thượng, Hoàng thượng cũng thấu . Hắn quả thật từng cân nhắc, chỉ là vẫn luôn do dự. “Chỉ một Xương Liêm thôi ạ?”
“Không, Hàn Lâm Viện còn hai nữa.”
Mấy năm nay thanh trừng một , liên lụy đến càng nhiều hơn, nắm một đường dây là cả một chuỗi. Vốn dĩ một quan viên dự cũng còn, xuất hiện một chỗ trống.
Hải vụ phát triển nhanh, một Bình cảng đủ, nên chọn thêm địa điểm mới, lúc cần .
Chu Thư Nhân lúc còn đau lòng nữa. Tòng lục phẩm châu đồng tri và Chính lục phẩm chủ sự đều lợi riêng. Một cái quyền lực lớn hơn một chút, một cái rèn luyện con hơn. Hoàng thượng miệng là quà, thực là ghen tị vì nhận quà của Dung Xuyên. Đối với Xương Liêm, Hoàng thượng cho nên sắp xếp thế nào, bây giờ cho cơ hội lựa chọn. “Thần cảm thấy chức Chủ sự của Hải Vụ Tư rèn luyện con hơn.”
Hoàng thượng ngạc nhiên lựa chọn của Chu Thư Nhân. Chức đó chỉ cần từ từ thăng tiến, chỉ cần Chu Thư Nhân ở kinh thành định, Chu Xương Liêm ở địa phương ai dám chọc, nhưng thiếu sự rèn luyện. Còn Hải Vụ Tư tất sẽ là nơi tranh giành mới, là một nơi để rèn luyện con . Có Chu Thư Nhân cha chống lưng, Chu Xương Liêm… Nghĩ đến đây, Hoàng thượng liếc Chu Thư Nhân, trong bụng còn cái gì, chỉ là sống quá minh bạch, đào cũng sẽ giả ngu.
Thái tử lúc : “Phụ hoàng, bản vẽ của Công Bộ thành.”
Hoàng thượng dậy, đưa tay nhận lấy bản vẽ. Chu Thư Nhân vội vàng chào hỏi Thái tử, lúc cũng dám , thành thật đó.
Bản vẽ mở , Hoàng thượng hiệu cho Chu Thư Nhân kéo một góc. Chu Thư Nhân hào phóng , đây là bản vẽ của một khu vườn ? Hòn non bộ, hồ nước đều nhỏ.
Tim gan Chu Thư Nhân run lên, diện tích dọa sợ. Đây là xây vườn ? Bây giờ mấy con thú nuốt vàng mỗi ngày chờ cho ăn, còn thêm một con nữa?
Thái tử cẩn thận thấy đôi môi run rẩy của Chu Thư Nhân: “Chu đại nhân? Ngài khỏe ở ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-993-ban-ve.html.]
Chu Thư Nhân thấy Thái tử và Hoàng thượng đều , đau lòng đến thở nổi: “Hoàng thượng, thần tội.”
Hoàng thượng hiểu: “Hửm?”
Chu Thư Nhân nhẫn tâm : “Hộ Bộ tiền.”
Thái tử và Hoàng thượng sững sờ, đó Hoàng thượng ha ha lớn, Thái tử cũng nhịn . Chu Thư Nhân liền nghĩ sai.
Hoàng thượng một lúc : “Số tiền trẫm tự bỏ .”
Chu Thư Nhân gượng: “Thần, thần việc ở Hộ Bộ, thần cũng nghĩ đến tiền bạc. Bây giờ mỗi khi thần thấy quốc khố từ từ vơi , thần đau lòng lắm, đặc biệt đau.”
Tâm trạng Hoàng thượng . Tấu sớ của Chu Thư Nhân thể hiện rõ lòng đau đến mức nào, ép đến mức rằng kỹ thuật cũng nặng nhẹ nhanh chậm, cứ tiêu tiền như hiệu quả nhiều, mục tiêu.
Hoàng thượng cuộn bản vẽ giao cho Thái tử: “Trẫm mệt , ái khanh cũng về .”
Chu Thư Nhân lui ngoài, Thái tử cũng cùng . Chu Thư Nhân hỏi: “Thái tử điện hạ đây là cung ạ?”
Thái tử gật đầu: “Ừm, cô xem địa điểm xây vườn, Chu đại nhân nếu vội thì cùng cô xem?”
Chu Thư Nhân bận, nhưng Thái tử cho cơ hội, một bước. Trong lòng tự nhủ nhịn, mắt tuy tuổi nhỏ hơn nhưng là sếp tương lai của , là nắm giữ sinh mạng của cả nhà .
Thái tử ở trong cung giao lưu nhiều với Chu Thư Nhân. Chờ cung lên xe ngựa, Thái tử mới : “Tứ công tử nhà Chu đại nhân sang năm tham gia thi hương ?”
“Vâng ạ.”
Thái tử : “Còn con rể của đại nhân nữa.”
Chu Thư Nhân thầm nghĩ, ngài hiểu thật là nhiều. “Con rể của thần là chí lớn.”
Thái tử : “Đại nhân dạy dỗ con cái, đứa nào cũng ngoan ngoãn. Cô cũng là cha, đối với việc học của con cái nghiêm khắc. Làm cha đều mong con cái .”
Chu Thư Nhân chớp mắt: “Thái tử điện hạ .”
Thái tử : “Chu đại nhân chỉ nhận một tử thôi ?”
“Vâng, thần chỉ một tử, sang năm cũng sẽ tham gia thi hương.”
Thái tử tiếp tục : “Việc nhận tử vẫn nên cẩn thận thì hơn.”
Chu Thư Nhân hiểu , Thái tử chỉ đơn giản là chuyện phiếm với . Hắn cũng quả thật nhận thêm nữa. “Thần cũng nghĩ , hơn nữa con cái nhà thần còn dạy xuể, thần lòng mà sức.”
Thái tử điện hạ im lặng, đúng là, con cái của Chu Thư Nhân thật ít.
Xe ngựa từ từ chạy, nhanh dừng . Chu Thư Nhân sững sờ, nơi cách hoàng cung xa. “Đã đến ?”