Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 992: Nàng nhưng không cảm thấy là trùng hợp

Cập nhật lúc: 2025-09-21 04:39:45
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trúc Lan Diêu Hinh, phụ nữ , đó là ai ?

 

Diêu Hinh “bốp” một tiếng đóng hộp : “Ta dù thế nào nữa cũng là chính thê, còn ngươi? Vào Ngũ hoàng tử phủ, vẫn là một thất danh phận, Kiều di nương?”

 

Trúc Lan: “…”

 

Đây thật sự là trùng hợp ? Trùng hợp cái con khỉ, nàng chẳng thấy trùng hợp chút nào. Một thất của hoàng tử phủ mà thể tùy tiện ngoài ? Còn nghênh ngang tiệm trang sức nữa.

 

Ánh mắt Trúc Lan dừng bụng Diêu Hinh. Từ lúc Diêu Hinh mang thai, nàng nghĩ, Trương Dương vẫn luôn ghi hận Trương Cảnh Hoành. Chân Trương Dương thương, nhưng mất trí nhớ, nhất thời rảnh lo đến Trương Cảnh Hoành nghĩa là quên.

 

Trương Dương thiếu cái gì, thiếu con. Bây giờ Trương Dương mong con đến phát điên . Trương Cảnh Hoành con, , đúng là đ.â.m chỗ đau của Trương Dương.

 

Kiều Vi mặt đen , cắn răng: “Ta sắp .”

 

Đến lúc đó, nàng nhất định sẽ xử lý Diêu Hinh. Trước nàng ít chịu thiệt trong tay Diêu Hinh.

 

Tống ma ma hít mũi một cái, bộ đưa tay lên che miệng, nhỏ giọng : “Chủ mẫu, chúng vẫn nên mau rời thì hơn.”

 

Trúc Lan gật đầu, dậy, hiệu cho chưởng quỹ gói bộ trang sức xem xong . Chưởng quỹ đang khó xử, một thất của hoàng tử, vẫn nể nang một chút. Khách khứa lục tục rời , chưởng quỹ mím môi, hôm nay đúng là xui xẻo.

 

Kiều Vi nhận Dương Thục nhân, khi Ngũ hoàng tử phủ, nàng gặp qua vài . Thấy hành động của Dương Thục nhân, nàng cuối cùng cũng gì nữa.

 

Diêu Hinh khôn khéo, liền : “Thím chọn xong ạ? Chúng uống .”

 

Trúc Lan liếc Diêu Hinh, bụng nàng: “Được.”

 

Diêu Hinh trong lòng cảm kích, nàng cũng là thấy Kiều Vi chút kiêng dè nên mới mở miệng, nếu , nàng khó mà rời dễ dàng.

 

Kiều Vi cảm nhận bà tử đang kéo , nàng bực bội hất tay . Vốn dĩ nàng định xem trang sức, hôm nay nàng ngoài là về nhà đẻ. Kết quả bà tử trang sức mới, nếu nàng cũng sẽ gặp Diêu Hinh mà nén giận.

 

Trúc Lan hiệu cho Diêu Hinh xuống lầu . Diêu Hinh cũng từ chối, nhanh chóng dẫn nha đầu xuống . Trúc Lan mới từ từ xuống. Chờ khỏi tiệm trang sức, Diêu Hinh : “Hôm nay cảm tạ Thục nhân, xin phép về phủ .”

 

Trúc Lan gật đầu: “Nàng cẩn thận một chút.”

 

Diêu Hinh quý cái bụng của , nàng hạ quyết tâm, trừ phi là ngày thành của Chu tiểu thư, nếu nàng sẽ khỏi phủ.

 

Trúc Lan lên xe ngựa, hỏi Tống ma ma: “Bà ngửi thấy gì ?”

 

Tống ma ma nhỏ giọng : “Vừa bà tử mùi thuốc nồng, mùi thuốc hòa lẫn với mùi hương nên chút tạp, ở xa quá phân biệt .”

 

Trúc Lan thầm nghĩ, nhất định là mùi thuốc . Xe ngựa mới khởi động, phía loạn cả lên. Tống ma ma vén rèm xe , thất của Trương Dương bụng lùm lùm .

 

Trúc Lan bừng tỉnh: “Ta hình như nhớ, thất của Ngũ hoàng tử sắp thất nữa, nhớ lầm chứ!”

 

“Không , đúng là qua.”

 

“Muốn thăng lên trắc phi, là vì thai ?”

 

Trúc Lan thật sự giật , Trương Dương đường con cái gian nan ?

 

Tống ma ma chau mày, bà cũng cảm thấy kỳ lạ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-992-nang-nhung-khong-cam-thay-la-trung-hop.html.]

Trúc Lan càng cảm thấy kỳ lạ hơn. Vừa nàng còn đoán Trương Dương nhằm con của Trương Cảnh Hoành, Trương Dương cần con đến mức nào cơ chứ, chắc chắn sẽ lấy đứa con quý giá để tính kế. Nàng thật sự hồ đồ .

 

Về đến phủ, Trúc Lan vẫn còn rối rắm nghĩ . Thay quần áo xong, Tuyết Hàm dẫn Ninh Đình đến: “Ninh Đình đến lúc nào ?”

 

Ninh Đình chào hỏi dậy: “Sáng sớm đến , nhưng vẫn đến chậm một bước, Thục nhân mới bao lâu.”

 

Trúc Lan một thời gian gặp Ninh Đình: “Quốc công phu nhân vẫn khỏe cả chứ?”

 

Ninh Đình đáp: “Bà nội vẫn khỏe ạ. Hôm nay con đến, bà nội còn dặn con bà vấn an Thục nhân.”

 

Trúc Lan hỏi: “Mẹ con thì ?”

 

“Mẹ con cũng khỏe, gần đây vẫn luôn dưỡng bệnh. Thục nhân, con đến cũng một lúc , con xin phép về .”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

“Được, gửi lời hỏi thăm đến Quốc công phu nhân, cũng giúp thăm hỏi con nhé.”

 

Ninh Đình ngoan ngoãn : “Vâng ạ.”

 

Tuyết Hàm tiễn Ninh Đình, nhanh . Tuyết Hàm : “Chị dâu Tống khỏe, chị động thai khí nên mới dưỡng bệnh.”

 

“Ninh Đình với con ?”

 

Tuyết Hàm : “Nó mới với con . Tuy nó nhỏ tuổi hơn con, nhưng con bé phân biệt trong ngoài, nó sẽ chuyện mất mặt cho Ninh Quốc Công phủ .”

 

“Vậy con ?”

 

Tuyết Hàm mân mê chiếc túi thơm bên hông: “Con Dung Xuyên .”

 

“Nó thật sự cái gì cũng cho con.”

 

Tuyết Hàm buông túi thơm, thần bí : “Dung Xuyên với con, Hoàng hậu nương nương triệu kiến Đỗ thị, chọc giận Hoàng hậu nương nương, Đỗ thị về phủ đóng cửa sám hối.”

 

Trúc Lan bật : “Dung Xuyên bây giờ cái gì cũng với con, thật sự con nắm chặt .”

 

Tuyết Hàm khóe miệng mang theo nụ ngọt ngào: “Nó cũng là để con hiểu rõ, tránh cho con coi thường.”

 

Còn chuyện Dung Xuyên với nàng rằng đứa trẻ mới thương thì nàng sẽ cho .

 

Trúc Lan đưa chiếc hộp cất cho con gái: “Cất , con xem .”

 

“Mẹ, bộ trang sức thật .”

 

Trúc Lan cũng thích, tiếc là nàng đeo . Nàng đưa mấy chiếc hộp khác cho Tuyết Hàm: “Đây là mua cho Ngọc Sương, con tiện thể đưa qua cho nó.”

 

“Mẹ, mua cho Ngọc Điệp ? Nó bây giờ cũng đến trang sức .”

 

Trúc Lan chỉ chiếc hộp: “Mua hết , nó và Ngọc Nghi đều là vòng tay nhỏ, hai đôi giống hệt .”

 

Tuyết Hàm tự ôm chiếc hộp: “Mẹ, con về đây.”

 

“Được.”

 

 

Loading...